Chúng ta cũng có thể tìm thấy những ví dụ thế nào là một “Giáo hội của giáo dân” như Bergoglio mong muốn, một Giáo hội làm “dễ dàng” cho đức tin của giáo hữu hơn là “đóng khung vào luật lệ,” trong bài phỏng vấn năm 2009 của nguyệt san 30 Ngày do người bạn ký giả của cha, ông Gianni Valente thực hiện. “Chỉ mới cách đây vài ngày, tôi rửa tội cho bảy em bé con của một người đàn bà góa, nghèo, đi ở, bà có bảy người con với hai người đàn ông khác nhau. Tôi gặp bà năm ngoái trong ngày lễ San Cayetano. Bà nói với tôi: “Thưa cha, con phạm tội trọng, con có bảy đứa con và con chưa cho đứa nào rửa tội.” Thật sự bà không đủ tiền để mời cha mẹ đỡ đầu ở xa đến, hoặc không có tiền để tổ chức lễ vì bà phải làm việc… Tôi đề nghị bà đến gặp tôi. Tôi gọi bà và bà đến gặp tôi, bà nói không cách nào để mời tất cả cha mẹ đỡ đầu đến cùng một lúc… Cuối cùng, tôi nói: Chúng ta chỉ mời hai cha mẹ đại diện cho tất cả cha mẹ đỡ đầu khác. Tất cả đã đến đây, sau một buổi học giáo lý ngắn ngũi, tôi đã rửa tội cho tất cả các em ở nhà nguyện của tòa tổng giám mục. Sau buổi lễ, chúng tôi có một bữa ăn nhỏ, coca-cola và bánh mì kẹp thịt. Bà nói với tôi: “Thưa cha, con không thể tin được, nhờ cha mà con cảm thấy con quan trọng…” Tôi trả lời cho bà: “Nhưng con ơi, cha làm gì trong chuyện này? Chính Chúa Giêsu đã làm cho con cảm thấy con quan trọng.” (Trích sách “Phanxicô, giáo hoàng của người nghèo”, Andrea Tornielli, nxb. Novalis)
Tác giả bài viết: Phanxicô, Giáo hoàng của người nghèo, chương 7, Andrea Tornielli, Nguyễn Tùng Lâm dịch
Nguồn tin: www.phanxico.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn