Giáo xứ Vinh Hương

Mùa Vọng, Mùa Của Chờ Mong

Chủ nhật - 03/12/2017 18:15
Hôm nay, với Chúa nhật (tức Chúa nhật ngày 03 tháng 12 năm 2017), chúng ta bắt đầu bước vào Mùa Vọng, mùa của sự chờ đợi chất chứa niềm vui và hy vọng. Bởi mùa này, từ phụng vụ lễ ca cho đến khung cảnh bên ngoài gợi lên trong ta những tâm tình chứa đầy niềm hy vọng và sự chờ đợi thánh thiêng, khiến tâm hồn chúng ta rạo rực hẳn lên với niềm vui mong chờ Chúa đến và cầu xin tha thiết : “Maranatha – Ngài ơi hãy đến, Ngài đến mau đi”, hơn thế nữa theo dân Do Thái kêu van : “Xin Ngài xé tầng trời mà ngự xuống” (Is 63,19).
 
Mùa Vọng Giáo hội đang sống là sống với hai chiều kích : một là tưởng niệm biến cố Nhập thể làm người của Đức Giêsu Con Thiên Chúa khi sinh bởi Ðức Trinh Mữ Maria ; hai là chờ đợi Chúa trở lại trong vinh quang để “phán xét kẻ sống và người chết”, như chúng ta vẫn đọc trong kinh Tin Kính. Đó là lý do chữ “chờ đợi” được người ta nhắc nhiều đến trong Mùa Vọng.
 
Lời Chúa mời gọi chúng ta hãy tỉnh thức trong khi chờ đợi Chúa Kitô ngự đến lần sau hết : “Các con hãy coi chừng, hãy tỉnh thức và cầu nguyện, vì các con không biết lúc đó là lúc nào” (Mc 13,33). Đúng thế, trong cuộc đời có những giây phút quyết định. Khi nào thì sự ấy xảy đến? Chúng ta không hay biết. Ngay cả Thiên Chúa cũng không muốn mạc khải thời điểm chung cuộc của thế giới cho chúng ta. Chúng ta phải luôn đợi chờ và ý thức như người đầy tớ đợi chủ về, vì “Ông có thể trở về thình lình, bắt gặp các con đang ngủ” (Mc 13,36).
 
Phải nói rằng, mỗi phút giây chúng ta sống là những thời khắc của ân sủng, để chờ đợi cách nghiêm túc với lòng yêu mến, chứ không phải là thời gian giải trí. Đây là lúc “đính hôn” ; chuẩn bị cho “tiệc cưới” hiệp thông với Thiên Chúa và Các Thánh trong cuộc sống mai ngày.
 
Cuộc sống luôn bắt đầu và lại bắt đầu. Thực tế, chúng ta phải đối mặt với những khoảnh khắc quyết định: mỗi ngày, mỗi giờ, mỗi phút, mỗi giây có thể là những phút giây quyết định. Trong cuộc sống nói chung, trong đời sống người Kitô hữu nói riêng, điều quan trọng chính là hoán cái, khoảnh khắc độc đáo này làm người ta nhớ đến mình, và khám phá ra điều Chúa đòi hỏi cách rõ ràng nhất, nhưng quan trọng và khó khăn hơn cả theo thánh Giosemaria vẫn là tỉnh thức .
 
Lời Chúa nói với các môn đệ khi xưa : “Các con hãy coi chừng, hãy tỉnh thức và cầu nguyện, vì các con không biết lúc đó là lúc nào” (Mc 13, 33), nay Chúa cũng nói với chúng ta : “Điều Ta bảo cho các con, thì Ta bảo cho tất cả mọi người là: Hãy tỉnh thức!” (Mc 13 37). Chúa mách bảo chúng ta phải luôn trong tư thế của người được chủ: “đi phương xa, để nhà cửa lại, trao quyền hành … và căn dặn …lo tỉnh thức” (Mc 13, 34). Vì chủ về bất ngờ nên “coi chừng và tỉnh thức” là thượng sách.
 
Phải tỉnh thức thôi, vì chúng ta không biết lúc nào Chúa trở lại (x. Mc 12,35,37). Dụ ngôn ngắn về người chủ lên đường đi xa và về những tôi tớ đuợc trao cho trách vụ làm lợi, làm nổi bậc tầm quan trọng biết là chừng nào của việc tỉnh thức, sẵn sàng đón Chúa, khi bất ngờ Chúa đến. Cộng đoàn Côrintô lo âu chờ đợi việc Chúa “tỏ mình ra”; thánh tông đồ Phaolô, đã viết thư khuyến khích họ «bền vững đến cùng, không có gì đáng trách trong ngày Đức Giêsu Kitô, Chúa chúng ta, ngự đến” (1Cr 1, 7-9). Vì thế, thật là thích hợp, khởi đầu Mùa Vọng, Phụng Vụ đặt vào môi miệng chúng ta lời cầu khẩn như sau: “Lạy Chúa, xin chỉ cho con nhìn thấy lòng nhân từ Chúa, và ban cho chúng con ơn cứu rỗi” (Tv 84,8).
 
Chúa Giêsu xác nhận sẽ có ngày tận thế, nhưng không phải để tan biến thành hư vô. Sẽ có những dấu hiệu làm nhiều người hoang mang sợ hãi, nhưng đối với các tín hữu, đó là dấu hiệu vui mừng vì mình sắp được cứu độ. Vì thế, việc chờ đợi không làm cho ta bị lơ là, nhưng đúng hơn khích lệ chúng ta chăm chỉ làm việc hiện tại. Những hoa thơm trái tốt của công việc chúng ta làm, chúng ta sẽ gặp lại, khi Chúa Kitô đến trao lại cho Thiên Chúa Cha vương quốc đời đời và phổ quát.
 
Chuẩn bị lễ Giáng Sinh năm nay, mỗi chúng ta tự hỏi: mình đang chờ đợi điều gì? Trong lúc này của đời ta, con tim ta đang hướng về đâu? Ta có tỉnh thức không? Hãy thức tỉnh và cầu nguyện, để khi Đức Giêsu ngự đến lần thứ hai, Người thấy chúng ta đang tỉnh thức vì đã không uổng công trông đợi.
 
Lạy Mẹ Maria, Mẹ “đầy ân sủng”, Mẹ đã đón nhận Ngôi Lời Thiên Chúa trong lòng, xin cầu cùng Chúa ban cho chúng con ơn sống thời gian ân sủng này trong tỉnh thức và chăm lo công việc, trong khi chờ đợi Chúa ngự đến.
 
Lạy Chúa, “xin Chúa băng qua các tầng trời mà ngự xuống” (Is 63, 19). Amen.
 
 

Tác giả bài viết: Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ

 Tags: n/a

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây