Mái tóc muối tiêu con cúi xuống
Bên mái đầu tóc Mẹ trắng phau
Thương làm sao! Nói làm sao!
Tay run con vuốt mà đau tận lòng.
Chân con làm chiếc gối bông,
Biết không êm - Mẹ vẫn nằm thật lâu.
Ru con năm tháng dãi dầu,
Giờ con ru Mẹ...nỗi sầu thiên thu
Mai sau con biết tìm đâu,
Để chân làm gối - kê đầu mẫu thân
Ru con Mẹ thức năm canh
Giờ con ru Mẹ ... Một canh chẳng tròn.
Cuộc đời dẫu có vô thường
Vẫn là hồng phúc, thiên đường trần gian
Mẹ ơi hãy ngủ thật ngon,
Chín mươi năm đủ vuông tròn thương yêu
Ầu ơ... Ai hát trong chiều,
"Ngó về quê Mẹ chin chiều ruột đau
Chiều chiều ra đứng ngõ sau,
Trông về quê Mẹ ruột đau chín chiều"...
(nhớ giây phút Mẹ nằm ngủ trên chân con)
VH -gió mùa Đông Bắc 12/12/2011
Tác giả bài viết: Phan Hoài Lê
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn