Con biết có một ngày
Con sẽ không còn mẹ...
Thời gian qua lặng lẽ,
Không còn ai ngóng chờ...
Không còn nghe tiếng xe,
Không còn nghe tiếng bước,
Không còn lời tiễn biệt,
Không còn tiếng reo mừng.
Không còn nghe tiếng lá
Lao xao ngọn chỗi tre,
Tiếng võng đưa kẽo kẹt
Man mác buổi trưa hè.
Một ngày không còn mẹ,
Để chúng con quây quần,
Ấm áp nồi bánh chưng
Đêm gió mùa đông bắc.
Như dòng sông phải trôi
Về mênh mông biển rộng
Mẹ trả tên cho đời
Theo muôn trùng con sóng.
"Sông chảy xiết reo ca ,
Phá hết đập hết bờ
Nhưng núi còn đứng lại
Nhớ và dõi theo sông
Với cả khối tình nồng .(*)
Để bây giờ lả núi
Nhớ và dõi theo sông
Con mới thấu tấm lòng ,
Mênh mông...ôi tình mẹ!!
"Nhớ và dõi theo sông,
Với cả khối tình nồng"
Một ngày không còn mẹ
Con không còn là sông! !
( Viết cho mẹ..và cho các con...)
................
(*)Thơ R.Tagore
Tác giả bài viết: Phan Hoài Lê
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn