Chìm trong vô thức...không lời,
Mẹ như dấu lặng...giữa trời mênh mang
Mẹ ơi! Một dấu chấm thang!
Có còn không ở trần gian vô thường?
Hay là về chốn thiên đường
Gặp Thầy, gặp Chị yêu thương thuở nào
Mặt mừng, tay bắt hỏi chào,
Câu hò Nghệ Tĩnh dạt dào tình quê
Mai sau nhớ Mẹ con về,
Vườn sầu riêng rụng, trăng thề đầy sân
Buồn hiu hắt lá trầu không
Buồng cau con hái nặng oằn trên tay
Trầu - không ăn lại đắng cay,
Mẹ không còn nữa để say miếng trầu.
Ba gian nhà hỏi Mẹ đâu...?
Bên hiên gió đáp...hương cau bay rồi !!
( nhớ Mẹ 12/2011)
Tác giả bài viết: Phan Hoài Lê
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn