Quê hương tôi không có một dòng sông cho lũ trẻ chiều chiều tung tăng ngoài bến nước Mỏi mắt tìm không ra vài khóm trúc còn nói chi đến một luỹ tre xanh Bờ dậu bây giờ bằng sắt thép lạnh tanh nên bướm trắng không dập dềnh trước ngõ Cái chân chất đem vô từ ngoài nớ cũng biến mất rồi như rừng rú cao nguyên Quê hương tôi không có một dòng kênh đem kỷ niệm trải dài miền quá khứ Nhưng nơi đây có cây đa cổ thụ đang nghiêng mình ấp ủ lớp cháu con mở rộng vòng tay ôm lấy cả cộng đoàn bằng độ lượng của tấm lòng người mẹ Cội đa già bao đời nay vẫn thế vẫn âm thầm trải nghiệm cuộc nhân sinh vẫn lặng yên nhìn thế sự chuyển mình và giữ lại chút hồn quê nho nhỏ Từ buổi khai sinh nhọc nhằn gian khổ rồi tháng ngày vất vả nợ áo cơm đến hôm nay trong cuộc sống bình yên còn cần mẫn nâng niu vùng ký ức Cổ thụ rong rêu giữa dòng đời được mất đang miệt mài ươm nụ lá non xanh dệt yêu thương cho bóng mát rợp ân tình để nối kết bao tâm hồn con thảo Bến nước cây đa luỹ tre bờ dậu còn gì đâu trong cuộc vần xoay Xin cảm ơn người khai phá đất này đã dành lại cho cháu con gia tài muôn thuở Xin gìn giữ để ngàn năm sau nữa còn vẹn nguyên cổ kính dáng bon-sai Cho hồn quê còn lại chút hình hài thuần khiết nguyên tuyền giữa ngổn ngang ô trọc !!! |
Tác giả bài viết: Nemo
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn