Dường như tất cả một dòng chảy,
Xếp dài trên mắt xích thời gian,
Lớn khôn cần dáng hình thay đổi,
Trưởng thành cần vấp ngã vượt lên.
Mỗi ngày mở ra cơ hội mới,
Nối dài trong giải khúc còn vương,
Bất chợt hững hờ trên thế sự,
Đời sẽ ưu tư, đọng nghiêng sầu.
Kỳ diệu không nằm nơi biến cố,
Tình thương chẳng bán cũng chẳng mua,
Đau khổ tự nó sẽ là gì,
Tất cả từ phận người khởi phát.
Do vậy, nhìn đời là hỗn độn,
Mãi mãi là vòng hỗn độn thôi.
Hay khi, nhìn đời dòng hư ảo,
Phù vân lại tiếp nối phù vân.
Còn nếu nhìn đời, mang ý nghĩa,
Nó sẽ trường tồn, thế hệ sau.
Ý nghĩa cuộc đời là “dâng hiến”,
“Sự sống tái sinh” sẽ nhuộm màu.
Tác giả bài viết: — Tâm Gia —
Nguồn tin: www.dongten.net
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn