Giáo xứ Vinh Hương

Hình ảnh Thiên Chúa nơi con người

Thứ hai - 21/01/2013 17:15

Thiên Chúa nơi con người

Thiên Chúa nơi con người
- Bởi vì con người là họa ảnh của Thiên Chúa nên trong con người ẩn chứa nỗi khát khao tìm kiếm sự trọn hảo nơi nguyên bản của mình

Thánh Kinh diễn tả: Con người được dựng nên giống hình ảnh của Thiên Chúa, con người là họa ảnh của Thiên Chúa (Kn 1,26-27). Vậy điểm tương đồng và nét nổi bật giữa con người với Thiên Chúa là gì? Phải chăng Thiên Chúa cũng có khuôn mặt giống như con người, nên người ta thường vẽ Thiên Chúa Cha với khuôn mặt của loài người? Thực ra, điểm giống nhau không nằm trong dáng vẻ thân xác, vì Thiên Chúa là Đấng Vô Hình, vô thủy vô chung và phép tắc vô cùng. Ngài là Đấng Tạo Hóa và con người chỉ là một tạo vật kỳ diệu nhất của công trình tạo dựng. Sự giống nhau nằm ở những phẩm tính. Ta có thể kể ra những ‘họa ảnh’ của Thiên Chúa nơi con người:
 
Sự tự do. Chỉ có con người có phẩm tính tự do: quyết định làm hay không làm một hành vi nào đó. Bởi có tự do nên con người có khả năng lập nên công trạng hoặc phạm tội. Khi chấp nhận tự do của con người, Thiên Chúa dường như tự hạn chế khả năng của chính Người. Thánh Augustô nói một câu bất hủ: “Để dựng nên con, Chúa không cần đến con; nhưng để cứu chuộc con, Chúa cần sự cộng tác của con”. Chính sự tự do và nhận thức đã tạo ra giá trị cho hành vi nhân linh: công trạng và thưởng phạt. Chính nhờ có sự tương đồng về luân lý nên Chúa Giêsu đã truyền dạy: Các con hãy nên trọn lành như Cha các con ở trên trời (Mt 5,48), các con hãy nhân từ như Cha các con trên trời (Lc 6,36)
 
Có trí khôn. Con người có trí khôn trổi vượt các loài vật khác. Với trí khôn, con người nhận biết Đấng là chủ vũ trụ, biết mình bởi đâu mà có và đi về đâu. Con người có khả năng truyền đạt kiến thức và giáo dục con cháu. Trong lúc loài vật khác, dù thông minh đến đâu cũng chỉ hành động theo bản năng di truyền, không có sinh hoạt văn hóa và không chịu trách nhiệm về hành vi mình, không nhận được ‘tình thương bằng hữu’ của Thiên Chúa.
 
Linh hồn bất tử. Thiên Chúa là Đấng tự hữu, là Alpha và Omega, có từ nguyên thủy và tồn tại muôn đời. Linh hồn con người được Thiên Chúa cho hiện hữu trong thời gian, nhưng được chia sẻ vinh quang Thiên Chúa đến muôn đời, và cả thân xác con người sau ngày phán xét chung cũng sẽ được thông phần vào sự bất tử như linh hồn để cùng chịu thưởng phạt.
 
Chia sẻ vinh quang và tình yêu với Thiên Chúa.Tình trạng ban đầu của con người là được hưởng sự thân mật với Thiên Chúa, sự làm chủ bản thân và hài hòa với thiên nhiên. Hạnh phúc thiên đàng được diễn tả là sự chiêm ngắm vinh quang của Thiên Chúa. Kế hoạch ban đầu  của Thiên Chúa đã bị phá hủy khi con người phạm tội. Họ nhìn Thiên Chúa như một vị thần đầy mưu mô thống trị. Đức Kitô, trong mầu nhiệm nhập thể đã mặc lấy xác phàm nhân loại tội lỗi. Qua cái chết và phục sinh, Ngài trở thành Adam mới, phục hồi hình ảnh giống Thiên Chúa nơi con người, để họ sống trong tình nghĩa với Thiên Chúa và trở nên nghĩa tử của Người.
 
Con người còn nên giống Thiên Chúa vì được chia sẻ quyền cai trị trên vạn vật: “Hãy làm chủ chim trời cá biển cùng mọi loài sinh vật trên mặt đất” (Kn 1,28). Tuy vậy sự làm chủ của họ là thứ cấp, là do sự thông chia quyền ấy từ Thiên Chúa. Ông bà nguyên tổ đã muốn lật đổ thứ tự nầy khi muốn tinh khôn bằng Thiên Chúa. Con người được mời gọi thực hiện quyền cai quản vạn vật trong trật tự hài hòa như một cách tiếp tục cộng tác vào công cuộc tạo dựng của Thiên Chúa, qua lao động sáng tạo nhằm mưu ích cho anh em mình. 
 
Bởi vì con người là họa ảnh của Thiên Chúa nên trong con người ẩn chứa nỗi khát khao tìm kiếm sự trọn hảo nơi nguyên bản của mình, họ càng hạnh phúc khi càng giống nguyên bản và biết sống trong trật tự “phụ, tùy” với nguyên bản là Thiên Chúa. Hãy cố gắng phát huy những phẩm tính ‘giống Thiên Chúa’ nơi mình để làm chủ được bản thân và cai quản muôn loài theo lệnh Chúa truyền.

Tác giả bài viết: Nguyễn Văn Thiện

 Tags: n/a

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây