Giáo xứ Vinh Hương

La Vang từ một chuyến đi

Thứ hai - 11/04/2011 19:09

La Vang từ một chuyến đi

- Trời La Vang về đêm, hàng ngàn người với những ngọn nến sáng trên tay, đang làm việc Kính Lòng Thương Xót Chúa không ngơi nghỉ, dù đã thấm mệt vì vượt đường xa. Ánh nến lung linh huyền ảo giữa bầu trời đêm, để nâng hồn người hướng về trời cao...
 

Trời La Vang về đêm, hàng ngàn người với những ngọn nến sáng trên tay đang làm việc Kính Lòng Thương Xót Chúa không ngơi nghỉ, dù đã thấm mệt vì đường xa. Ánh nến lung linh huyền ảo giữa bầu trời đêm, để nâng hồn người hướng về trời cao...
 

Đoàn người hối hả rảo bước, cố tìm cho mình chỗ trú chân gần nhất bên lễ đài Đức Mẹ, mặc cho sự chen lấn, người chật như nêm cũng không thể nào ngăn nổi được những bước chân tìm về với Mẹ.
Trong đó có đoàn Hành hương chúng tôi: Ca đoàn Cêcilia - Giáo xứ Vinh Hương, Giáo phận Ban Mê Thuột.

 

Ngày ngày mong ngóng chờ đợi, rồi ngày ấy cũng đến. Chúng tôi lên đường: " Lạy Chúa chúng con về từ bốn phương trời... Nay ta về gặp nhau nơi đây... Đoàn ta cất bước theo Chúa đi vào đời..." Những lời hát ấy quá quen thuộc hay được cất lên khi Ca đoàn có dịp gặp gỡ, giao lưu sinh hoạt. Nhưng lần này khác hơn: " Cùng với lớp sóng người hành hương... Người đến nơi đây nối lại yêu thương..." Mỗi người mang mỗi tâm trạng khác nhau: Hát với niềm tin yêu phó thác, hát để sang trang một cuộc đời rong ruổi, hát để nhìn nhận mình đang khao khát kiếm
tìm.

 

Con đường Trường Sơn đã hiện rõ như trong những thước phim của cuộc đời. Đây những đoạn đường đèo, gập ghềnh của nội tâm, kia có dòng suối ngầu đục của lối sống xa hoa buông thả... Đang miên man nghĩ suy, trời về khuya Đà Nẵng thật mát mẻ, bến cầu Sông Hàn êm ả nước trôi, có những nhóm người chờ đợi, họ cùng nhau đợi chờ để được chứng kiến cây cầu nặng hằng trăm tấn sẽ được chuyển hướng để nhường chỗ cho tàu bè qua lại, hay họ cũng chờ đợi bâng quơ, vì chưa muốn biến đổi cây cầu tâm hồn quá u mê, nặng nề hay vì quá khuya rồi nên họ lại ngủ thiếp đi...
 

Hành trình vẫn được tiếp tục với những con người đó, tâm hồn đó. Nhưng trong chúng tôi lại khác hơn so với lúc khởi hành. Không ai bảo ai, những lời ca dạt dào trìu mến thay cho những lời cầu: " Mẹ là cây xanh thắm che người đi trong nắng mau về tới quê nhà... Giữa biển đời mịt mù thuyền xa bến, kiếp sống bao lầm than, nước mắt đang tuôn tràn, chờ mong tia sáng bình an..." Vâng! chờ mong tia sáng bình an và mau về tới quê nhà. Xin bỏ lại đằng sau những ưu tư phiền muộn, những lo toan của đời thường, để cùng với mọi người chúng tôi tiến vào Linh Địa.
 

Khuôn viên Linh Địa như nhỏ lại so với ngày nào, giữa biển người đủ mọi sắc màu, Người từ miền Nam ra, kẻ ở đất Bắc vào, có kẻ từ miền Trung đến. Tiếng cầu kinh râm ran, tiếng hát tụng ca Danh Mẹ, mỗi tâm hồn, mỗi ánh mắt ngước trông. Có những giọt lệ sám hối, có những lời cầu thiết tha...
 

Trời La Vang về đêm, hàng ngàn người với những ngọn nến sáng trên tay, đang làm việc Kính Lòng Thương Xót Chúa không ngơi nghỉ, dù đã thấm mệt vì vượt đường xa. Ánh nến lung linh huyền ảo giữa bầu trời đêm, để nâng hồn người hướng về trời cao... văng vẳng những lời nguyện trong tiếng ca: Lạy Mẹ La Vang, từng nhịp chân bước về. Đời con từ lâu sa đắm đam mê, ngàn nỗi ê chề. Cầu Mẹ ủi an và ghé mắt thương về... Con tìm về đây, này con thắp sáng muôn ngàn nến hồng. Dâng cả đời sống, cả ươc mơ cho thỏa cõi lòng...
 

Sau Thánh lễ Đồng tế, chúng tôi ra về, ra về với những cuộc sống riêng tư, ra về với lòng đầy ắp những ân tình của Mẹ. Để rồi khi qua cây cầu Sông Hàn, sẽ thấy nhẹ nhàng để chuyển hướng cuộc đời, hoặc với cung đường Trường Sơn vòng vèo heo hút, sẽ thấy nó phẳng lì và quang đãng.

Xa Mẹ rồi nhưng sẽ đến với Mẹ từng ngày trong tâm hồn, từng ngày trong gia đình và mọi lúc mọi nơi. Xin Mẹ mãi ở lại với chúng con, cả trong lời ca tiếng hát mà chúng con dâng lên, hầu chúc tụng, tôn vinh Thiên Chúa và phục vụ cộng đoàn.

Tác giả bài viết: Caohuong

 Tags: n/a

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây