VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU
LỄ CHÚA KITÔ VUA VŨ TRỤ
Chúa nhật cuối cùng của năm Phụng vụ, Giáo Hội mời gọi chúng ta chiêm ngưỡng Chúa Giêsu với một danh xưng rất đặc biệt: Vua vũ trụ. Xin đừng vội phê phán và kết luận danh xưng này đã lỗi thời và thuộc về chế độ phong kiến lạc hậu, vì vương quyền của Chúa Giêsu không như lối suy nghĩ của con người: Người là Vua công chính và là Đấng cứu độ.
Trong Cựu ước, có ba chức vụ được chính Thiên Chúa chọn và xức dầu, đó là vua, ngôn sứ và tư tế. Vì được Thiên Chúa chọn, nên ba vị này hành động nhân danh Thiên Chúa. Họ cũng là người chuyển tải sứ điệp và lệnh truyền của Chúa cho Dân riêng.
– Vua là người thay mặt Chúa để điều hành dân thánh. Ông cũng được gọi là “con Thiên Chúa”. Chính Thiên Chúa khẳng định danh xưng này, trong trường hợp vua Đavít (x. S Sm 7,14)
– Ngôn sứ là người chuyển tải sứ điệp của Thiên Chúa. Nội dung sứ điệp có thể là lời khiển trách hoặc khen ngợi. Đó cũng có thể là lời cảnh báo trước những tai hoạ và kêu gọi ăn năn sám hối để thoát hình phạt.
– Tư tế là người chịu trách nhiệm về sự thánh thiện của dân được tuyển chọn. Họ cũng là những người cầm cân nảy mực trong việc tuân thủ những quy định luân lý cũng như phụng tự.
Đức Giêsu là Đấng Được Xức Dầu. Vì vậy mà Người được gọi là Đấng Kitô. Người kiêm nhiệm cả ba chức vụ nói trên đây. Người vừa là Ngôn sứ, là Tư tế và là Vua. Chúa Giêsu đã đến trần gian để loan báo tình thương của Chúa Cha, kêu gọi mọi người sống chan hoà yêu thương. Ngài đã dâng chính mình làm hy tế, để hoà giải Thiên Chúa với con người. Người thống trị muôn dân bằng tình yêu và bằng dấn thân phục vụ.
Khi còn tại thế, Chúa Giêsu đã tránh sự hiểu lầm về chức vụ vương đế của Người. Sau khi làm phép lạ hoá bánh ra nhiều để nuôi dân chúng, nhiều người muốn tôn người làm vua, chỉ với mục đích từ nay sẽ có bánh ăn hằng ngày mà không phải lao động vất vả. Chúa Giêsu đã lánh mặt đi lên núi một mình (x. Ga 6,15).
Vua Đavít là hình ảnh của Vị Vua Vũ Trụ là Đức Giêsu là chúng ta tôn vinh hôm nay. Ông là vị vua thứ hai sau Saun, kể từ khi Ít-ra-en thiết lập nền quân chủ. Vị vua này đã có một vương quốc ổn định và giàu có. Sau này, Đức Giêsu được gọi là “Con vua Đavít”. Người Do Thái cũng dùng danh xưng này để chào đón khi Người vào thành thánh Giêrusalem. Việc Đavít được xức dầu phong vương được coi như một việc làm theo ý của Thiên Chúa và là một biến cố quan trọng trong lịch sử Do Thái.
Trong ngày tôn vinh Chúa Giêsu là Vua vũ trụ, Thánh sử Luca lại giới thiệu với chúng ta một hình ảnh lạ kỳ về vị Vua này. Đó là vị Vua không ngai vàng, lại còn bị hành hạ dã man, bị đóng đinh trên thập giá và bị phỉ nhổ. Một tên trộm cùng bị đóng đinh cũng nhục mạ Người. Tuy vậy, qua hình hài thâm tím bầm dập ấy, một tên trộm khác lại nhận ra vương quyền thiêng liêng. Lịch sử hơn hai ngàn năm qua, vẫn luôn có những người phỉ nhổ Chúa và vẫn có những người tôn nhận vương quyền của Người. Chúa Giêsu làm Vua không phải để cai trị mà là để phục vụ con người. Chúa đã chết trên thập giá vì yêu thương con người. Người đã mang trên mình tội lỗi của muôn dân. Nếu một vị vua trần thế đã có công lập quốc hay đã thắng trận vẻ vang, thì Vua Giêsu đã loan báo vương quốc vĩnh cửu và đã chiến thắng ma quỷ, chiến thắng tử thần. Những ai tôn nhận vương quyền của Người, sẽ được Người cho hưởng hạnh phúc với Người, như trường hợp người trộm sám hối.
Chúng ta hãy tôn nhận vương quyền của Chúa Giêsu để được Người chúc phúc. Nhờ Bí tích Thanh tẩy, mỗi Kitô hữu được chia sẻ ba chức năng của Chúa Giêsu, cũng là ba chức năng của Giáo Hội, tức là ngôn sứ, tư tế và vương đế. Tôn vinh Chúa Giêsu Vua vũ trụ giúp người tín hữu ý thức hơn về danh dự và bổn phận trách nhiệm của mình. Kitô hữu cũng là công dân của Nước Trời, công dân của vương quốc có Chúa Giêsu làm chủ. Vương quốc của Đức Giêsu không thu hẹp trong ranh giới của một quốc gia, nhưng lan rộng khắp thế giới, vì “Thiên Chúa đã muốn đặt tất cả viên mãn nơi Người, và Thiên Chúa đã giao hoà vạn vật nhờ Người và vì Người. Nhờ máu Người đổ ra trên thập giá, Thiên Chúa ban hoà bình trên trời dưới đất”. (Bài đọc II). Vương quốc của Chúa Giêsu chính là vương quốc của hoà bình và tình yêu. Để xứng đáng là công dân của vương quốc ấy, mỗi tín hữu phải trở nên chứng nhân tình yêu giữa đời.
Tác giả bài viết: +TGM Giuse Vũ Văn Thiên
Nguồn tin: www.tonggiaophanhanoi.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn