Buổi trưa ấy mây về giăng u uất
Trời Đăk mil vụt tắt một vì sao
Giã từ đời chị về vui thiên quốc
Tám mươi năm trả cuộc thế ồn ào
Xa quê hương hơn nửa vòng trái đất
Em ngồi đây nhìn tuyết phủ non cao
Trời Mỹ quốc mờ nhòa trong đôi mắt
Nghe không gian nghèn nghẹn gió thì thào
Và kỷ niệm mang mang về thổn thức
Tuổi ấu thơ theo chị bỏ quê hương
Lời mẹ cha cùng cây đa bến nước
Xuôi về nam mở cuộc sống màu hường
Đất cao nguyên đã nuôi em khôn lớn
Bên chị cùng hai cháu nhỏ thân thương
Chị vất vả ngược xuôi không oán thán
Mong sao em và con cái tròn vuông
Rồi một sáng em đi vào quân ngũ
Đời chiến binh trôi dạt bốn phương trời
Chín năm đó chưa một lần giúp đỡ
Cho chị vui và các cháu nở cười
Ba mươi tuổi nghiệp binh còn dang dở
Sử sang trang...! Cải tạo chín năm hơn
Nơi núi rừng việt bắc đầy gian khổ
Đời thương em nên vẫn sống còn
Sau cải tạo theo giòng đời lây lắt
Chị khuyên em khai rẫy trồng cafê
Bao vất vả nắng mưa trên luống đất
Vẫn vui yêu nơi nếp sống duyên quê
Cơm đạm bạc canh rau hoang chị nấu
Ngon làm sao! Ôi nhớ quá đi thôi
Và cứ thế chín năm tròn phấn đấu
Cho đến ngày qua nước Mỹ xa vời
Chị ra đi em nơi đất khách ....
Đốt hương lòng hồi tưởng tháng ngày qua
Như đâu đây bóng chị còn phảng phất
Chúc vui em và con cháu an hòa.
thư Vương
Tác giả bài viết: Anna Kim
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn