Lời Chúa: Mt 5, 1-12a
“Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Matthêu.
Khi ấy, Chúa Giêsu thấy đoàn lũ đông đảo, Người đi lên núi, và lúc Người ngồi xuống, các môn đệ đến gần Người. Bấy giờ Người mở miệng dạy họ rằng: “Phúc cho những ai có tinh thần nghèo khó, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho những ai hiền lành, vì họ sẽ được Ðất Nước làm cơ nghiệp. Phúc cho những ai đau buồn, vì họ sẽ được ủi an. Phúc cho những ai đói khát điều công chính, vì họ sẽ được no thoả. Phúc cho những ai hay thương xót người, vì họ sẽ được xót thương. Phúc cho những ai có lòng trong sạch, vì họ sẽ được nhìn xem Thiên Chúa. Phúc cho những ai ăn ở thuận hoà, vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa. Phúc cho những ai bị bách hại vì lẽ công chính, vì Nước Trời là của họ. Phúc cho các con khi người ta ghen ghét, bách hại các con, và bởi ghét Thầy, họ vu khống cho các con mọi điều gian ác. Các con hãy vui mừng hân hoan, vì phần thưởng của các con sẽ trọng đại ở trên trời”.
Ðó là lời Chúa.
Suy niệm:
Trong Tông huấn về ơn gọi nên thánh Gaudete et Exsultate Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói về các Mối Phúc (số 63-94). Ngài viết: “Từ ‘hạnh phúc’ hay ‘được chúc phúc’ trở thành từ đồng nghĩa với “thánh thiện” (số 64). Người được chúc phúc là người thánh thiện trước mặt Chúa. Vào lễ Các Thánh, ta luôn được nghe đọc về các Mối Phúc. Các Mối Phúc là những con đường nên thánh. Đức Giêsu là Đấng Thánh của Thiên Chúa, đã sống tận căn từng Mối Phúc này trong đời Ngài. Con Thiên Chúa đã thực sự sống đời nghèo khó. Khi xuống thế làm người, Ngài được quấn tã như bao trẻ thơ, lao động như một người thợ, và đi rao giảng không chỗ tựa đầu. Ngài hoàn toàn tay trắng khi bị treo trên thập giá.
Đức Giêsu đã sống tinh thần nghèo khó suốt đời, khi phó thác đời mình cho Cha, và chỉ nương tựa vào Cha. Cuộc đời Ngài có những thử thách khiến Ngài phải sầu khổ. Nỗi đau lớn của Ngài là sự khép lòng của dân trước ơn cứu độ. Đức Giêsu đã mời người ta sống hiền lành như Ngài (Mt 11,29) Ngài hiền lành ngồi trên lưng lừa đi vào chỗ chết (Mt 21,5), và lặng lẽ khi bị tố cáo trước tòa án đạo đời (Mt 27,12). Đức Giêsu đói khát sự công chính của Thiên Chúa, khi luôn khát mong làm theo ý Cha, vâng phục cho đến chết. Ngài là Con yêu dấu, khiến Cha hài lòng (Mt 3,17;17,5). Đức Giêsu là hiện thân của lòng Chúa Cha thương xót nhân loại. Tinh thương của Ngài vượt trên mọi bức tường cách ngăn, để đến với những người bị xã hội ruồng rẫy, và tôn giáo xa lánh. Tình thương ấy xin tha cho cả kẻ đóng đinh Ngài (Lc 23,34). Đức Giêsu có trái tim trong sạch, trái tim không quy về mình, nhưng mở ra để dành trọn cho Cha và cho con người. Ngài đem lại bình an và hòa giải giữa con người với Thiên Chúa, giữa các tín hữu với nhau, và giữa Hội Thánh với thế giới. Nhờ Máu Ngài đã đổ ra trên thập tự, đất trời giao hòa (Cl 1,20).
Đức Giêsu đã sống triệt để mối phúc thứ tám và thứ chín. Bị bách hại và vu khống, Ngài đã trở thành vị tử đạo tuyệt vời. Đức Giêsu mời chúng ta sống các Mối Phúc như Ngài đã sống. Nhưng không phải chỉ có tám hay chín Mối Phúc trong Tin Mừng. Các mối phúc nằm giữa bao cảnh ngộ mỗi ngày của cuộc sống. Mẹ Maria được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ (Lc 1,42) và còn có phúc vì đã tin Chúa sẽ thực hiện điều Ngài nói (Lc 1,45). “Phúc thay kẻ lắng nghe và tuân giữ Lời Thiên Chúa” (Lc 11,27). “Nếu anh em thực hành, thì phúc cho anh em !” (Ga 13,17). “Phúc thay người biết kiên trì chịu đựng cơn thử thách…”(Gc 1,12). “Cho thì có phúc hơn là nhận” (Cv 20,35). “Phúc thay những người không thấy mà tin” (Ga 20,29).
Mỗi người chúng ta đều có cảm nghiệm sâu về hạnh phúc khi quên mình, bỏ mình, để người khác được hạnh phúc, khi không coi mình là trung tâm, khi vượt qua cái tôi tính toán. Nhờ đó chúng ta tiến dần đến sự thánh thiện Chúa mời gọi. Con người được dựng nên theo hình ảnh Thiên Chúa (St 1,16), nên con người mang nơi mình khả năng nên thánh. Thiên Chúa ba lần thánh, mời chúng ta: “Hãy nên thánh, vì Ta, Đức Chúa, Thiên Chúa của các người, Ta là thánh” (Lv 19,2). Đức Giêsu là mẫu mực tuyệt vời của Thiên Chúa siêu việt. Nhờ nên một với Con mà ta nên thánh giống Cha trên trời. Khi mừng lễ các Thánh Nam Nữ trên trời, chúng ta nhớ mình được kêu gọi nên thánh (Rm 1,7; 1 Cr 1,2), được kêu gọi sống các mối phúc của Bài Giảng trên Núi. Như thế là được nếm hạnh phúc của trời cao ngay từ đời này. Với cuộc đời rất riêng của mình, mỗi người còn phải tìm ra và sống những mối phúc rất riêng, từ đó đi vào con đường rất riêng để nên thánh.
Cầu nguyện:
Chỉ mong tôi chẳng còn gì, Nhờ thế Người là tất cả của tôi. Chỉ mong ý muốn trong tôi chẳng còn gì, Nhờ thế tôi cảm thấy Người ở mọi nơi, Đến với Người trong mọi sự, Và dâng Người tình yêu trong mọi lúc. Chỉ mong tôi chẳng còn gì, Nhờ thế tôi không bao giờ muốn tránh gặp Người. Chỉ mong mọi ràng buộc trong tôi chẳng còn gì, Nhờ đó tôi gắn bó với ý muốn của Người Và thực hiện ý Người trong suốt đời tôi.
(R.Tagore)
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, S.J
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn