Ngày 20/9 vừa qua, con thuyền khởi hành từ cảng Miniyeh, gần Tripoli, chở hơn 100 người di cư và tị nạn, đa số là người Syria, Liban và Palestine, được cho là hướng đến châu Âu. Hai ngày sau, con thuyền bị chìm ở Địa Trung Hải, ngoài khơi bờ biển Tartus, Syria, cách Tripoli khoảng hơn 50 km về phía bắc.
Trước thảm trạng đau thương này, trong Thánh lễ Chúa nhật 25/9, Đức Hồng Y Rai nói: “Ngày nay, thảm kịch đã trở thành cơm bánh hằng ngày của người Liban. Thật là kinh hoàng trước những cái chết trên biển của những người cố gắng ra đi trên những con thuyền không thích hợp để vượt biển đường dài”.
Đức Thượng phụ Công giáo Maronite than phiền về việc mọi người di cư bằng bất cứ giá nào, nhằm thoát khỏi nền kinh tế ngột ngạt của Liban với hy vọng có được một cuộc sống tốt hơn ở nước ngoài. Ngài nhấn mạnh rằng đây không phải là lần đầu tiên xảy ra thạm kịch này. Vậy đâu là biện pháp an ninh mà nhà nước đưa ra để ngăn chặn những “con thuyền tử thần” này. Nhà nước phải chịu trách nhiệm về những thảm kịch như thế, bởi sự bất lực của nhà nước trong việc đưa đất nước thoát khỏi cuộc khủng hoảng kinh tế, tài chính và xã hội.
Đức Hồng Y kết luận: “Chúng tôi chân thành chia buồn đến các gia đình của các nạn nhân. Xin Chúa an ủi tâm hồn mọi người với lòng thương xót vô biên của Người”.
Người đứng đầu Cơ quan Liên Hiệp Quốc về cứu trợ người tị nạn Palestine, ông Philippe Lazzarini nói: “Chúng ta phải làm nhiều hơn nữa để mang lại một tương lai tốt đẹp hơn và giải quyết cảm giác vô vọng ở Liban và trên toàn khu vực”.
Tác giả bài viết: Ngọc Yến
Nguồn tin: Vaticannews
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn