Giáo xứ Vinh Hương

"Tôi đi cùng Ba Vua"

Thứ bảy - 01/01/2022 22:09
Sự khác biệt là, cùng với các đạo sĩ, chúng ta không tìm kiếm ký ức, không tìm kiếm một nơi linh thiêng, mà chúng ta tìm kiếm Chúa.
"Tôi đi cùng Ba Vua"
"Tôi đi cùng Ba Vua"
Cha Christian Lancrey-Javal, quản xứ Notre-Dame de Compassion ở Paris, bình luận về Tin Mừng lễ Hiển Linh (Mt 2,1-12) bằng cách gợi lên ... một kỷ niệm xa xăm: ngài đã cùng với các đạo sĩ trên đường đến máng cỏ, và đó là cách ngài trở thành một Kitô hữu đích thực!


Tôi cho bạn biết một bí mật: Tôi có mặt trong đoàn các đạo sĩ khi họ đến gặp Chúa Giêsu. Ồ! Chúng tôi đông lắm, một đoàn lữ hành dài. Không chỉ vì lý do an ninh - không có gì phải bàn cãi, vì những "nhà cầm quyền" như các đạo sĩ này đi đường mà không có người hộ tống - mà còn vì lý do tự lập, lương thực và lều trại. Đây là cách tôi nhập đoàn với họ: Tôi quen một trong những đầu bếp của các đạo sĩ và biết rằng họ đang tìm người ghi chép cuộc hành trình: hầu hết các đồng nghiệp của tôi đều là những người thích quanh quẩn trong nhà. Các đạo sĩ đã đem theo họa sĩ, những những người vẽ chân dung khiến chúng tôi thích thú ở mọi giai đoạn: chúng tôi kinh ngạc với những nét vẽ, những bức phác thảo phong cảnh hay những nét chấm phá rực rỡ của họ. Cũng có những người kể chuyện và nhạc sĩ vào buổi tối, xung quanh đống lửa, để kết thúc một ngày. Vai trò của tôi kín đáo hơn: Tôi phải viết ra những gì cần nhớ mà các đạo sĩ bàn bạc trên đường hay tại điểm dừng.

Được Chúa Thánh Thần thúc đẩy

Có một bầu không khí phi thường trong đoàn lữ hành này, một tình huynh đệ đáng kinh ngạc, mặc dù có nhiều ngôn ngữ và phương ngữ khác nhau, nhưng mỗi người đều có mật mã và thiên hướng riêng, và nhịp điệu rất căng thẳng: mọi người vội vàng tiến bước. Sau đó, tôi cũng tìm thấy cách diễn đạt chính xác thứ cảm xúc đã khiến chúng tôi phấn khích, trong một bức thư của Thánh Phaolô mà tôi tin, có đoạn, "Thánh Linh thúc đẩy chúng tôi". Đây là cách chúng tôi tiến về phía trước, do Thánh Linh thúc đẩy. Câu chuyện của thánh Matthêu, với ngôi sao mà người ta đi theo, có thể không được nhiều người đồng ý lắm, nhưng hầu như tất cả chúng tôi đều biết rằng nguồn sáng này đã hiện diện trong tâm hồn mình. Tôi gạt sang một bên những kẻ trục lợi, những người lộng hành, bị tiền bạc hay danh vọng thu hút, nhưng họ chỉ chiếm thiểu số.

Tôi cảm thấy ớn lạnh đến nỗi sau đó tôi đến hỏi nhà thần học vĩ đại nhất của trường Đại học: Tôi muốn gặp Thánh Thomas Aquinas nhưng ngài vừa ra đi, và tôi đã có thể dành một chút thời gian với thánh Bonaventura. Cuộc thảo luận xoay quanh Giáo hội về sự đa dạng khó hiểu và sự dao động của những người tốt cũng như những kẻ vô lại. Tôi đã nêu lên với thánh nhân hai ví dụ này: Tôi nói về ân sủng huynh đệ và thần thánh trong đoàn lữ hành của các đạo sĩ, cũng là điều kỳ diệu của nhân loại; và mặt khác, ở một thái cực khác, trong cuộc thập tự chinh thứ hai, số lượng côn đồ đáng kinh ngạc! Tại sao vậy, thưa thầy? Có phải vì số lượng, mà đến một quy mô nhất định nào đó thì đám đông trở nên không thể quản lý được? Hay là vì những ngôi sao, bởi lẽ cùng với các Đạo sĩ, chúng tôi đã đi từ phương Đông về phía mặt trời lặn, trong khi với các cuộc thập tự chinh, chúng ta đã tìm cách quay ngược thời gian? "Không, thánh Bonaventura nói với tôi. Sự khác biệt là với các Đạo sĩ, bạn không tìm kiếm ký ức, bạn không tìm kiếm một nơi linh thiêng, bạn đang tìm kiếm Chúa".

Chúng tôi đến Jerusalem

Rõ ràng là tôi nhớ việc chúng tôi đến Jerusalem. Các kinh sư của vua Hêrôđê coi tôi như người của họ. Cuộc sống của họ khó khăn biết bao! Tôi xác nhận mọi điều đã được viết về sự gian ác của Hêrôđê. Ông ta thực sự rất đáng sợ. Khi rời đi, tôi đề nghị những người ghi chép tội nghiệp nhất đi cùng chúng tôi. Và chúng tôi đến Bethlehem. Tôi không đi đầu, chúng tôi quá đông, chen chúc, dồn đống, như trong Tin Mừng khi Chúa Giêsu đang nói và đám đông ùn ùn kéo đến trước cửa.

Tôi sẽ không bao giờ quên cảm giác lúc ấy. Như thể chúng tôi đang ở trên Thiên đường. Chúng tôi quên hết những mệt mỏi, tranh chấp, bất trắc đã qua. Không còn sợ hãi, lo lắng hay nghi ngờ. Như thể tâm hồn đang ngự trị tuyệt đối trong cơ thể chúng tôi. Tôi có thể thề rằng đã nghe được bài hát của các thiên thần. Tôi hầu như không nhìn thấy cha mẹ của Hài Nhi, nhưng tôi cảm nhận được sự sung mãn, dư đầy! Như lời Thánh vịnh (15,11): "Trước mặt anh em, vui mừng tràn trề! Ở bên phải anh em, niềm vui vĩnh viễn!" Chúng tôi im lặng. Thời gian ngừng trôi. Chúng tôi không cần bất cứ thứ gì nữa. Chúng tôi hiểu nhau và chia sẻ mà không cần phải nói gì cả.

Bây giờ tôi đã hiểu

Rất lâu sau, trên đường về nhà, tôi hỏi các đạo sĩ tại sao không ở lại. Họ nói với tôi rằng chúng tôi đã đến gặp Vua dân Do Thái. Và họ thêm một điều mà tôi cẩn thận ghi chú và được gắn với cái chết của Ngài trên thập tự giá trước Chúa Thánh Thần, "Chúa Thánh Thần!" Họ nói với tôi, nhìn vào mắt tôi và bắt tay tôi, "Thánh Linh Thiên Chúa, Đấng dẫn dắt, thúc đẩy, hướng dẫn chúng ta, sẽ được ban cho mỗi chúng ta"! Tôi đã viết ra từ Lễ Ngũ Tuần, mà tôi không biết. Bây giờ tôi đã biết. Bây giờ tôi là một Kitô hữu. Phải nói rằng sau khi trở về nhà, tôi không tiếp tục nói về cuộc sống mình, đã không còn như trước nữa. Chúa Quan Phòng muốn tôi trở lại Jerusalem ba mươi năm sau, và tôi đã tận mắt chứng kiến ​​những gì bạn biết. Tôi là một Kitô hữu và tôi tin vào Con Thiên Chúa! Đúng, Đức Kitô đang sống, Ngài đã sống lại!

Kitô hữu, một trong các Tông đồ gọi tôi như vậy khi tôi kể cho ngài nghe về cuộc hành trình với các đạo sĩ. Bạn có đi cùng họ không? Nếu có, bạn đã là một Kitô hữu.

Là Kitô hữu, nghĩa là đồng hành với những người tìm kiếm Chúa.
 
Chuyển ngữ từ "J'étais avec les mages", Christian Lancrey-Javal
fr.aleteia.org
01.01.22

Tác giả bài viết: Huuchanh VH

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây