Giáo xứ Vinh Hương

Nỗi niềm người con

Thứ ba - 28/08/2012 19:07
- (Cảm nhận từ thánh Monica)
Nỗi niềm người con

Ca dao tục ngữ Việt Nam có câu:

“ Đi khắp thế gian không ai tốt bằng mẹ

Gánh nặng cuộc đời không ai khổ bằng cha

   Nước biển mênh mông không đong đầy tình mẹ

Mây trời lồng lộng không phủ kín công cha ”.

 Nhạc sĩ Y Vân trong bài hát “Lòng mẹ” cũng thốt lên: “Lòng mẹ bao la như biển Thái Bình dạt dào” khi nói đến người mẹ. Thật vậy, không có ca từ nào có thể diễn tả hết công cha nghĩa mẹ, chẳng có vần thơ nào đủ sức lột tả hết tình mẹ ơn cha. Mọi so sánh chỉ mang tính tương đối bởi tình thương của mẹ cha rất cao quý và thiêng liêng.

Khi nói về mẹ, đa phần mọi người đều nghẹn ngào bồi hồi và xúc động về những ký ức tuổi thơ đầy mộng mơ, mẹ đã “Ru con giấc ngủ mơ màng, đưa con vào cõi thiên đàng tuổi thơ”. Con sinh ra có mẹ có cha. Mẹ yêu thương con nhất. Mẹ vất vả sớm tối lo lắng cho gia đình, chăm lo cho đàn con. Mẹ như ích kỷ chỉ giữ cho riêng mình mà không hề chia sẻ cho bất kỳ người nào những khổ cực, gian nan. Mẹ không đẹp như mọi người. Mẹ không thể nói ra những lời dễ nghe nhưng mẹ có một tấm lòng hy sinh cao cả. Con không hề than trách hay phàn nàn nhưng con thầm cám ơn Chúa đã ban cho con có một người mẹ như thế, một người mẹ đã giáo dục con nên người.

Ngồi bên cửa sổ trong tiếng gió hiu hiu, con thu mình lặng lẽ nghĩ về mẹ trong niềm xót xa khi bóng dáng mẹ ngày càng tiều tụy theo năm tháng vì  phải thức khuya dậy sớm. Mẹ vừa lo kiếm tiền nuôi gia đình khi bố bệnh nặng, vừa sợ con cái không nên người tốt. Cám ơn mẹ đã sinh ra con trong cuộc đời này, dù người bồng bế con từ lúc con chào đời không phải là mẹ mà là người y tá hộ sinh nhưng mẹ đã chào đón con bằng nụ cười hạnh phúc, bằng ánh mắt trìu mến, bằng hơi ấm tình mẫu tử. Con sung sướng thả hồn trong bàn tay mẹ, từng nhịp đập từ trái tim mẹ nhẹ nhàng dẫn đưa con vào giấc mộng thần tiên. Ôi! Tình yêu thật nhiệm mầu.

Giòng sữa mẹ nuôi con khôn lớn. Bàn tay mẹ dìu dắt con vào đời khi con tập đi hay lúc con đến tuổi đi học. Từng lời mẹ dạy dỗ in sâu vào tâm trí con bởi mẹ muốn con mẹ không chỉ giỏi về tri thức mà còn trở thành một người có nhân cách. Bươn trãi không quản ngại nắng mưa, chân mẹ chai sần dệt sáng tương lai đời con. Tiếng khóc  nụ cười tuổi thơ con không còn nữa, cũng là lúc tấm thân mẹ già yếu, hao gầy. Cả đời mẹ đã sống vì con. Mẹ sẵn sàng hy sinh tất cả niềm vui riêng của bản thân mình miễn sao đời con hạnh phúc, miễn sao con khỏe mạnh, miễn sao con vui vẻ. Chén cơm nóng, bát canh lạt tuy đơn sơ, đạm bạt nhưng rất ngon mỗi khi con ăn đi xa trở về bởi trong đó có hòa lẫn mồ hôi nước mắt và tình thương của mẹ:  

 “Đố ai đếm được vì sao,

 Đố ai đếm được công lao mẫu từ”.

Mẹ yêu con là thế, mẹ thương con là vậy, thế mà con nhiều lần chẳng nhận ra. Nhiều lần giọt lệ mẹ rơi trên gò má khi con không vâng lời. Mẹ đau lòng xót dạ khi con không đạt kết quả tốt trong kỳ thi, mẹ ngậm ngùi nhìn theo bóng dang con mỗi lần con đi xa, mẹ nguyện cầu cùng Chúa cho con mỗi ngày được bình an. Lòng mẹ thật bao la. Trái tim mẹ thật tuyệt vời. Mẹ ơi, con xin lỗi mẹ. Xin mẹ cho con được một lần nói lên lời xin lỗi để cuốn phăng đi vất vả đôi đè nặng đôi vai gầy yếu mẹ, để giọt lệ không còn rơi trên má mẹ nữa mà thay vào đó bằng một nụ cười tươi trẻ tuổi thanh xuân. Con biết dù con có nói trăm ngàn lần cám ơn mẹ cũng không thể nào khỏa lấp được tình mẹ, con chỉ biết nguyện khắc ghi công ơn ấy vào lòng:


  “Công cha nghĩa mẹ cao vời,

        Nhọc nhằn chẳng quản suốt đời vì ta”.

Nguyện xin Chúa ban nhiều ơn lành xuống cho mẹ, lòng nhủ lòng hứa  sẽ quyết tâm trở thành một người con ngoan như lòng mẹ hằng ao ước:

“Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc           

Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không ?”

Tác giả bài viết: Biển Xanh

Nguồn tin: www.gpphanthiet.com

 Tags: n/a

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây