Nhân Ngày Ơn gọi, bà Bénédicte Delelis, giáo sư tại Viện Bernardins, Pháp tác giả quyển “Chúa đi rất gần chúng ta” (Dieu passe tout près de nous, nxb. Emmanuel) viết bài xã luận cám ơn các linh mục, qua họ chúng ta có Chúa Giêsu và nhắc họ, họ không đơn độc gánh chịu những đau khổ mà Giáo hội đang trải qua.
famillechretienne.fr, Bénédicte Delelis, 2023-05-07
Thật phiêu lưu khi nói một lời với các linh mục, khi để tất cả họ vào một nơi và không rõ ràng. Vì có những linh mục thành phố, linh mục nông thôn, linh mục vừa rời khỏi chủng viện còn sợ hãi hoặc nghĩ mình đã đủ khôn ngoan, những linh mục lớn tuổi kiệt sức, nghĩ mình chẳng biết gì hoặc đã mất tất cả.
Có những người cảm thấy quá thoải mái khi ngủ trên chiếu, có người có phòng khách thời vua Lu-i XV, có người mặc áo sang trọng polo, có người mặc áo giáo sĩ, áo chùng, có người hát tiếng do thái, tiếng la-tinh, có người lần chuỗi, có người thuộc lòng các bài thánh vịnh. Có người thoải mái với người trẻ, có người biết cách nắm tay người sắp qua đời, có người dạy học, có người đỏ mặt khi phải nói một câu dài. Có người thích thể thao, có người hoạt bát, có người khổ hạnh, có người biết cách mừng lễ, có người biết khóc với người khóc.
Một đấu tranh khó khăn hàng ngày
Có linh mục đơn độc, linh mục cộng đoàn, có linh mục dành thì giờ để phục vụ, có linh mục kiệt sức vì gánh nặng đè trên vai. Có linh mục cho rằng độc thân là đấu tranh gay go mỗi ngày, có người cho rằng đức khiết tịnh là thử thách đẫm máu, có người cho nhận đức khiết tịnh cách bình yên, với họ, đó là nơi của ân sủng và tự do. Có người xem cầu nguyện là cần thiết và bao la như không khí để thở, có người thì khó cầu nguyện. Có người có gia đình chung quanh, có người không có. Có những linh mục bị bệnh. Có những linh mục nghèo.
Đíng, thật phiêu lưu khi nói chuyện với tất cả họ cùng một lúc, ở một nơi. Tuy nhiên, thỉnh thoảng, với trái tim rộng mở, chúng tôi muốn nói với họ: xin cám ơn các linh mục! Ồ, chúng ta không nói lời cám ơn các linh mục như thể họ là những người cuối cùng nâng đỡ Giáo hội bằng đôi tay khó nghèo của họ, lại càng không thể xem họ là những người phi thường hoặc đã là thánh: vì như vậy là không hiểu họ và không yêu thương họ. Nhưng với lòng biết ơn, chúng ta tạ ơn, vì qua bàn tay bất xứng của họ, bàn tay thánh hiến của họ, Chúa Kitô hằng sống có thể đến với chúng ta. Chúng ta không thể quen với phép lạ này… Chúng ta cám ơn vì nhờ lời nói của họ, chúng ta có thể đứng dậy, thoát khỏi tội lỗi của mình.
Cùng với họ, chúng ta là Giáo hội
Chúng tôi cũng muốn nói với họ, họ không đơn độc: cùng với họ, chúng ta là Giáo hội, chúng ta cùng mang với họ các gánh nặng, các đau khổ, các xấu hổ của họ, cùng với họ, chúng ta cảm thấy có trách nhiệm với sứ mệnh, với công việc từ thiện, với cầu nguyện. Chúng ta không sợ số lượng nhỏ của họ. Chúng ta tin tưởng, từ đàn chiên nhỏ bé này, từ con người còn sót lại nhỏ bé này, Thiên Chúa sẽ tiếp tục công trình Cứu Độ của Ngài cho muôn vàn người. Chúng ta không sợ sự yếu đuối của họ, vì chúng ta cũng yếu đuối, và chúng ta sẵn sàng mang theo những yếu đuối này để Chúa Kitô đổ đầy sức mạnh của Ngài lên họ. Chúng ta không ngại khổ đau cùng với họ để Tin Mừng được loan báo. Và cùng với họ, chúng ta vui mừng vì lý do vui mừng vô tận của Giáo Hội kể từ buổi sáng Phục Sinh: Lòng Thương Xót không mệt mỏi của Chúa Kitô Phục Sinh.
Chúng ta thường nghe, các linh mục Pháp bị thử thách đau khổ. Chắc chắn có nhiều linh mục hạnh phúc, nhưng cũng có một số bị thử thách đau khổ. Chính với họ, mà “lời cám ơn” của dân Chúa, những giáo dân gặt hái vô số ân sủng từ những thử thách thầm kín, những đấu tranh của họ, lòng trung thành của họ, ngay cả khi không hoàn hảo. Đúng, làm sao không cảm ơn tất cả với lòng yêu mến và biết ơn, tất cả các linh mục, những người qua họ mà chúng ta có Chúa Giêsu?
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn tin: www.phanxico.vn
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn