Khi cuộc đời răng long, đầu chớm bạc
Hoàng hôn đời sắp lịm chết trong tim
Đôi mắt con xa xăm mỏi đi tìm
Một cái gì sống mãi để con tin…
Khi dấu chân mờ phai trên dấu đất
Bỗng thấy mình như hụt hẫng không tên
Giữa biển đời lăn lộn... thiếp ngủ quên
Nay sực nhớ một điều gì phải nhớ Khi trong con hơi thở ví tim đèn
Con rướn mình tìm lại chút thân quen
Nhưng quanh con...tất cả quá thấp hèn
Không đủ sức sưởi lại trái tim đen
Nhưng khi con tìm lại cái gì quên
Trong đêm đen sưởi được trái tim mềm
Và cuối đời mãi cứ thấy tăng thêm
Là yên lòng đi vào trong Vĩnh Cửu..