Giáo xứ Vinh Hương

Xin lần nữa thương yêu

Thứ sáu - 15/03/2013 19:14
- Những giờ phút vinh hoa nhất cũng như những phút giây tủi nhục nhất vì bị ném đá, kết tội,… giờ đây con đã chân nhận ra một điều quí giá...
Xin lần nữa thương yêu

Khi tạo dựng con người, Thiên Chúa đã phú bẩm cho họ khả năng biết phân biệt điều lành điều dữ. Thế nên, việc nhân loại phản ứng mãnh liệt với  những hành vi tội ác của đồng loại cũng là điều dễ hiểu. Người công chính thì căm ghét tội lỗi, bất công.

        Căm phẫn với những hành động tội lỗi là việc cần thiết. Một khi nhân loại mẫm cảm với tội, điều đó mới đáng sợ, vì nó báo động một lương tâm khô cứng, chai lì. Căm ghét tội, mới hòng tránh phạm tội, thế nhưng người ghét tội chưa hẳn là kẻ vô tội. Vì bởi chẳng một ai trên thế giới này được khẳng định cho là công chính, toàn hảo cả. Đã mang lấy kiếp con người, nhân loại khó tránh khỏi lầm lỗi, bởi sự yếu đuối bất toàn vốn dĩ của bản thân luôn đẩy con người rời xa sự thiện. Đó chính là bản ngã mà họ khó có thể vượt qua.

        Thế nhưng, xã hội thời nào cũng vậy, luôn tồn tại một số đông những lớp người, khoan dung với mình nhưng lại khắt khe với người khác. Tội của mình thì lới lỏng, cho qua, nhưng tội của thiên hạ, dù chỉ như con kiến, bé như hạt tiêu cũng phải phanh phui, bới móc ra để mà trừng phạt, bêu riếu cho hả giận.

        Một người am hiểu chính mình, một người khiêm nhường thực sự, một người chân nhận bản thân, ắt sẽ có thái độ hoàn toàn khác trước lỗi phạm của tha nhân. Cần phải cho người xấu nhận ra hành vi tội lỗi, sai trái của họ là điều cần thiết, nhưng phải có thái độ thế nào trước lầm lỗi của kẻ khác cũng là điều nhất định phải suy nghĩ lại. Việc loại trừ những phần tử xấu ra khỏi xã hội xem chừng là việc quá đơn giản, nhưng làm thế nào để huấn luyện, để thu phục họ từ bỏ con đường tội lỗi, quay trở lại làm người lương thiện mới là điều quan trọng.

        Và đó chính là điều Thiên Chúa muốn, đó chính là sứ mệnh của Con Một Ngài. Đức Giêsu đến trần gian, Ngài không hề bác bỏ luật lệ xã hội cũng như tôn giáo, nhưng Ngài đến là để kiện toàn, để làm cho lề luật ấy hoàn hảo hơn. Nhân loại hay dùng luật làm chuẩn mực để trừng trị, sát phạt lẫn nhau. Riêng Ngài muốn đưa họ đi đến một giới luật cao hơn, trên mọi giới luật, đó là luật tha thứ và thương yêu.

        Bất cứ tạo vật nào được sinh ra trên thế giới này đều cần tình yêu thương. Vạn vật cần thức ăn để sống nhưng con người cần thiết phải có tình yêu thương mới tồn tại. Một khi tình yêu ấy chết đi, không còn nữa, tất nhiên thế giới sẽ bị đẩy vào con đường diệt vong.

        Những người biệt phái, kinh sư hôm nay là những đại diện của luật lệ, là những người phán quyết và trừng trị những ai không thi hành luật. Họ gài bẫy Đức Giêsu, để xem thái độ của Ngài thế nào trước người phụ nữ phạm tội ngoại tình mà theo lề luật, bà đáng phải bị ném đá: “Thưa Thầy, người đàn bà này bị bắt quả tang đang phạm tội ngoại tình. Trong sách Luật, ông Môsê truyền cho chúng tôi phải ném đá hạng đàn bà đó. Còn Thầy, Thầy nghĩ sao?” (Ga 8, 4-5) Cho dù Đức Giêsu trả lời thế nào cũng vướng vào bẫy của họ, đồng tình hay phản đối cũng vậy, đều bị xem là người phá luật hoặc là người nói lời yêu thương nhưng không thi hành thương yêu.

        Thừa biết ác ý của họ, Đức Giêsu không cho họ câu trả lời như mong muốn, nhưng Ngài đã cho họ chìa khóa giải mã mọi tà tâm trong lòng. Trong thinh lặng, Ngài đã viết điều gì đó trên đất, rồi từ tốn đáp lại: “Ai trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném trước đi.” (Ga 8, 7). Câu trả lời tuyệt hảo quá, xem chừng rất  ngắn gọn, đơn giản nhưng kì lạ thay, chẳng có lấy một ai, không có lấy một người, từ già đến trẻ đủ can đảm để ra tay làm việc ấy trước cả. Mà hoàn toàn ngược lại, mọi người dần dần rút lui, từ từ bỏ đi hết, bắt đầu từ những người lớn tuổi cho đến khi chỉ còn một mình người đàn bà đối diện với Đức Giêsu. Ngài từ tốn nói: “Tôi cũng vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!” (Ga 8, 11)

        Vậy đấy, đó chính là điều mà Đức Giêsu từ bỏ cả ngai vàng của mình đến trần gian để sống, minh chứng và dạy cho nhân loại. Ngài không muốn điều gì khác hơn ngoài việc con người tôn nhận Thiên Chúa và thương yêu nhau. Vì bởi chúng ta được sinh ra trong tình yêu thương. Điều Ngài muốn là con người được sống và sống hạnh phúc. Ngài không tạo dựng con người để rồi hủy diệt mặc dầu họ đã đang tâm phản bội lời thề ước với Thiên Chúa. Ngài vẫn yêu thương và tha thứ, còn chết và sống lại để cứu độ họ. Vậy hà cớ gì, nhân loại lại chém giết, sát hại lẫn nhau khi tất cả đều được cứu độ và thương yêu? Nhân loại làm thế, có phải vì không nhận ra mình tội lỗi? Con người làm vậy có phải vì cho rằng họ tốt lành, sạch trong?

        Lạy Chúa, bao năm tháng qua đi, bấy nhiêu phút giây con được sống làm người. Vui buồn, hạnh phúc, đau khổ… mọi cảm giác đều đã được nếm trải. Những giờ phút vinh hoa nhất cũng như những phút giây tủi nhục nhất vì bị ném đá, kết tội,… giờ đây con đã chân nhận ra một điều quí giá, Thiên Chúa muốn con sống và sống hạnh phúc bất chấp con là ai, con có là gì. Cảm ơn Ngài đã đến, lạy Chúa, cảm ơn Ngài đã đến để sống và nếm trải cuộc đời trần thế như con. Cảm ơn Ngài đã thấu hiểu và cảm thông mọi bất toàn nơi con. Cảm ơn Ngài đã chết để cứu chuộc con. Ước gì con có thể sống được như Chúa. Ước gì con có thể tha thứ, yêu thương như Ngài, vì bởi chính sự tha thứ ấy đã nuôi con lớn lên, đã cho con trợ lực sống. Xin giúp can đảm lấy tình yêu thương làm thước đo mọi chuẩn mực cuộc sống, sáng suốt nhận ra mình là kẻ bất toàn, tội lỗi, hơn bao giờ hết, hơn mọi lúc nào cũng luôn cần tha thứ, thương yêu.

Tác giả bài viết: M. Hoàng Thị Thùy Trang.

Nguồn tin: www.thanhlinh.net

 Tags: n/a

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây