Đây là một chân lý khá quan trọng, được trích từ sách Sáng Thế 2,18. Chúng ta thường quen hơn với câu dịch: “người đàn ông ở một mình thì không tốt”, nhưng có một linh mục có thế giá về Kinh Thánh đã nói: Khi Thiên Chúa tạo dựng con người đầu tiên bằng bùn đất thì con người này chưa có phái tính, và chỉ đến khi Ngài lấy chiếc xương sườn của con người này để tạo dựng nên người đàn bà, thì con người kia mới trở thành đàn ông, bởi vậy, câu Kinh Thánh Kn 2,18 phải là: “Con người ở một mình không tốt”. Lý do Chúa tạo dựng nên ông Adam và bà Eva là để họ trở nên người trợ tá của nhau, bổ trợ nhau và cộng tác với nhau để sinh sản con cái cho nhiều – đầy mặt đất. Và Thiên Chúa thấy mọi sự Ngài làm là tốt đẹp. Cả đàn ông và đàn bà đều không tốt khi sống một mình: khép kín và không nhờ cậy sự trợ giúp của người khác.
Qua câu nói ‘con người ở một mình không tốt’, vượt ra khỏi ‘mô hình gia đình’, chúng ta còn khám phá ra nhiều điều bổ ích cho đời sống tâm linh. Trước hết, chúng ta không thể hiểu theo nghĩa đen rằng: Thiên Chúa muốn mọi người nam nữ phải kết hôn để sinh sản con cái theo lệnh truyền của Chúa, vì nếu như vậy thì những người nam nữ chọn con đường tu trì hoặc sống độc thân giữa đời đều là ‘bất bình thường’ hay sao? – Thực ra Thiên Chúa là tình yêu và Ngài đã tạo dựng con người giống hình ảnh Ngài. Nói đến tình yêu là nói đến sự trao ban, tương giao với người khác. Chuyện ‘ở một mình’ đây là muốn nói đến tình trạng khép kín lại nơi chính mình, tôn thờ mình và không tin người khác để có một sự dấn thân. Chính Chúa Giê su đã là hiện thân của tình yêu Thiên Chúa, Ngài bỏ trời cao, nhập thể làm người, chịu chết và phục sinh… vì Ngài bận tâm đến vận mệnh con người. Xét trên bình diện thiêng liêng, những người sống độc thân vì nước trời hoặc vì xã hội có một tình yêu đáng ngưỡng mộ, vượt trên những quyến luyến xác thịt và tầm vóc của một gia đình, để yêu Chúa và yêu người trọn vẹn hơn, phổ quát hơn.
Có nhiều người tu xuất hoặc đang sống đời tu thường kể về những khó khăn và nét đẹp của đời sống chung trong cộng đoàn: kỷ luật cộng đoàn, giờ giấc gò bó, ăn uống kham khổ, phe cánh này nọ, ghen ghét, xầm xì. Tuy đó là sự thật, nhưng người nghe thường không nhớ và không hiểu những nét đẹp của đời tu mà chỉ nhớ những điều không hay, và khi ai đó muốn đi tu thì họ chia sẻ những thông tin không đẹp kia cho người muốn đi tu và chính họ nhìn những người đi tu với ánh mắt thiếu thiện cảm. Thực ra một người trưởng thành tâm linh thì hiểu được rằng : ơn gọi hôn nhân hoặc tu trì đều cao quý, Chúa có một kế hoạch và ơn gọi cụ thể cho mỗi cuộc đời - điều quan trọng là tìm cho đúng ơn gọi của mình, đó không phải là con đường ngắn nhất để nên hoàn hảo nhưng là ở trong ơn gọi đó ơn Chúa sẽ sinh ích lợi nhất cho linh hồn và cho tha nhân. Nếu bạn thích đi tu thì bạn cũng nên cất bước lên đường, chọn tu triều hay vào tu trong một dòng nào đó, tùy sự gợi ý của cha xứ hoặc một người khôn ngoan mà bạn gặp. Có thể bạn tu được một thời gian ngắn hay dài và rồi nhận ra đời tu không phù hợp với mình, và trở về lập gia đình… sau này bạn nhận ra rằng thời gian được tu luyện cũng nằm trong kế hoạch của Chúa: Ngài đào tạo bạn để chính bạn trở nên tốt hơn và sinh ích cho tha nhân hơn, hãy tạ ơn Chúa và đền đáp ơn Ngài.
Chúng ta có thể hiểu câu Kinh Thánh ‘con người ở một mình không tốt’ trong mối tương giao với Thiên Chúa. Trong vườn địa đàng, sau khi phạm tội bất tuân, hai ông bà nguyên tổ nhận ra mình trần truồng và họ trốn tránh Thiên Chúa. Đó cũng là hình ảnh của con người, họ cũng muốn tự lo liệu và xoay xở cho cuộc đời mình, họ còn xua đuổi Thiên Chúa ra khỏi mọi dự án của cuộc sống, họ nghĩ rằng Chúa làm cho họ vướng chân và cản trở tự do hưởng lạc, họ tự hỏi ‘không biết có Chúa hay không, Chúa có quan tâm đến họ hay không, có chuyện đời sau hay không?’. Một nhà tu đức đã nói: “Đối với niềm tin vào Thiên Chúa, hoặc là bạn tin tất cả hoặc là bạn không tin gì hết”. Đúng vậy, kẻ có niềm tin thì nhìn thấy Thiên Chúa hiện diện một cách rõ ràng còn hơn chuyện mặt trời mọc mỗi buổi sáng, Ngài luôn ở với bạn và ngay trong lòng bạn, Ngài là kẻ Đếm Tóc, Ngài biết cả những điều ta cảm nghĩ, Ngài tốt lành vô biên và quyền năng vô lường, Ngài giúp ta đạt được ơn cứu rỗi và đưa ta về với Ngài khi ta nhắm mắt lìa đời. Con người chỉ tốt lên và mọi sự sẽ ổn khi con người có mối tương giao thân tình với Chúa, ngược lại họ sẽ thất bại khi cuộc đời vắng bóng Thiên Chúa.
Nói đến tương giao là nói đến va chạm: cuộc đời hôn nhân, đời sống tu trì, một tổ chức xã hội dân sự hay tôn giáo… đều xảy ra sự va chạm giữa những cái tôi, giữa bóng tối và ánh sáng. Thế nhưng, chúng ta nên nhìn những xung đột, ích kỷ, nóng nảy, nhu cầu thể hiện, những đam mê muốn áp đặt người khac, những tham lam sở hữu… như là ‘cơ hội’ để ta trưởng thành, tựa như vàng được trui trong lửa, như hòn đá sần sùi được trở nên dễ nhìn sau một hành trình trôi dạt giữa dòng nước lũ. Những người sống đời hôn nhân, vợ chồng và con cái, sẽ trưởng thành về tâm linh và nhân cách theo năm tháng, nhờ sự chung sống với Thiên Chúa và tự điều chỉnh nhân cách của mình cũng như sự giúp đỡ chân tình của những người ruột thịt. Những người tham gia các đoàn thể trong giáo xứ thì nhân cách họ sẽ trưởng thành hơn một người không làm gì hết, vì những kẻ sau thường sẽ ảo tưởng rằng họ giỏi hơn người khác và họ xầm xì đủ chuyện.
Con người ở một mình không tốt. Chúa ban cho mỗi người những tài năng khác nhau để họ phục vụ cộng đoàn. Đừng sợ cuộc đời cùng những tham sân si của nó, hãy lập gia đình nếu bạn muốn để bạn sẽ có trải nghiệm về đức tin và trưởng thành về nhân cách, đừng sợ thất bại vì Thiên Chúa luôn mạnh hơn ma quỷ. Nếu thich đi tu, bạn cứ lên đường, vì nếu không hợp thì bạn vẫn có thể bắt đầu lại, đừng sợ tiếng đời và đừng sợ Chúa phạt vì bỏ tu, vì Chúa luôn là người cha tốt lành. Nếu bạn thích sống độc thân giữa đời, hoặc hoàn cảnh buộc phải vậy, thì hãy mời Chúa đi với mình và bạn nên nhìn ra cơ hội mình đang có để giúp đỡ tha nhân. Và để cho mình trở nên tốt hơn, mỗi người hãy đóng góp phần mình vào đời sống chung của cộng đoàn xã hội hay Giáo hội, bạn làm sinh lợi cho nén bạc Chúa trao, và chắc chắn khi hòa mình vào đời sống chung thì nhân cách bạn sẽ trưởng thành hơn – so với bạn khi sống mà không phục vụ.