- Khi tôi ghen tị với người khác, điều đó ngầm nghĩa rằng tôi không được như họ, và tôi sợ họ giỏi hơn tôi, đẹp hơn tôi, tài hơn tôi, đạo đức hơn tôi. Tôi thích thú khi họ gặp xui xẻo và lo buồn khi họ được hạnh phúc, thành công…
- “không có sự thành công nào xây dựng trên sự dễ dãi”, thế nên muốn đạt được Nước trời cũng phải đi vào con đường hy sinh để tránh xa những mời mọc dễ dãi trong hưởng thụ, trong đam mê xác thịt.
Sự tự thỏa mãn này làm cho giáo xứ đi theo thước đo của mình, chứ không phải thước đo của Tin Mừng. Cũng có thể có nguy cơ say sưa với những lời khen, những lời nịnh với quyền lực.
Óc bè phái, tâm thức muốn loại trừ những kẻ không thuộc phe nhóm của mình – dù họ có tốt chăng nữa – vẫn luôn là thói xấu, làm cản trở sự tiến bộ xã hội