Phúc Âm: Ga 10, 27-30
"Ta ban cho các chiên Ta được sống đời đời".
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Gioan.
Khi ấy, Chúa Giêsu phán rằng: "Chiên Ta thì nghe tiếng Ta, Ta biết chúng và chúng theo Ta. Ta cho chúng được sống đời đời; chúng sẽ không bao giờ hư mất, và không ai có thể cướp được chúng khỏi tay Ta. Ðiều mà Cha Ta ban cho Ta, thì cao trọng hơn tất cả, và không ai có thể cướp được khỏi tay Cha Ta. Ta và Cha Ta là một".
Ðó là lời Chúa.
BÀI 1: KHÔNG AI CƯỚP ĐƯỢC KHỎI TAY TÔI
Suy Niệm
Chúng ta đang ở giữa mùa Phục Sinh. Có những Kitô hữu coi sự phục sinh của Chúa Giêsu là tột đỉnh, là hoàn tất trọn vẹn, chẳng phải chờ gì nữa. Chúng ta hay quên một câu trong Kinh Tin Kính: “Và Người sẽ trở lại trong vinh quang để phán xét kẻ sống và kẻ chết.” Bao lâu Chúa chưa trở lại, chúng ta còn phải đợi trông. Kitô hữu vẫn sống trong một Mùa Vọng kéo dài. Thời gian đợi trông cũng là thời gian chiến đấu, thời gian của khách hành hương đi trong hoang địa. Trên thập giá, Chúa phán: “Thế là đã hoàn tất” (Ga 19,30). Chúa đã hoàn tất sau khi đã chiến đấu và chiến thắng, còn chúng ta thì chưa! Chúng ta chưa hoàn tất ngày nào ta còn sống trên đời. Ta vẫn phải phấn đấu đi đường hẹp và qua cửa hẹp. Con đường đời của người kitô hữu không hề dễ đi. Con đường tiềm ẩn nhiều hiểm nguy thử thách. Thầy phải qua đau khổ để vào vinh quang (x. Lc 24,26). Đàn chiên của Mục tử Giêsu cũng không luôn được thảnh thơi đi trên cỏ xanh, nhưng phải đối mặt với nhiều kẻ thù hung hãn. Kẻ thù ấy là sói, là trộm cướp, là người lạ (Ga 10,1.2.5), đôi khi là người chăn thuê, chẳng lo cho chiên (Ga 10,13). Những kẻ thù chỉ muốn làm đàn chiên tan tác, sói dữ chỉ muốn vồ lấy chiên để ăn thịt. Còn Mục Tử Giêsu thì bảo vệ đàn chiên của mình. Ngài coi đàn chiên ấy quý hơn mạng sống, nên Ngài làm điều mà người chăn thuê không dám làm, đó là hy sinh mạng sống mình cho chiên (Ga 10,17.18). Đức Giêsu đã chết cho đàn chiên. Cái chết của Ngài không làm chiên tan tác vì mất chủ, trái lại đã quy tụ tất cả thành một đàn chiên duy nhất.
Vì đàn chiên còn bị tấn công mãi cho đến tận thế, nên Chúa Giêsu phục sinh vẫn phải bảo vệ đàn chiên. Cuộc chiến giữa Ngài và các kẻ thù diễn ra ác liệt. “Không ai cướp giựt được chúng khỏi tay tôi” (Ga 10,28). Rõ ràng có sự giằng co giữa đôi bên. Một bên giữ chặt, bên kia dùng sức cướp lấy. Nhưng quyền năng của Đấng phục sinh mạnh hơn kẻ thù. Ngài giựt lại chiên từ miệng sói. Sói đem lại cái chết, còn Chúa Giêsu ban sự sống đời đời. Không phải chỉ Chúa Giêsu mới là Đấng bảo vệ chiên. Đàn chiên của Chúa Giêsu là do Cha ban cho Ngài (Ga 10,29). Chính vì thế Cha cũng là người bảo vệ chiên: “Không ai cướp giựt được chúng khỏi tay Cha tôi.” Cả Cha và Con hợp tác bảo vệ đàn chiên khỏi kẻ thù. Chắc chắn đàn chiên sẽ được an toàn, nhưng an toàn này được mua bằng nỗ lực của Cha và Con. “Tôi và Cha, Chúng Tôi là một” (Ga 10,30). Chúng Tôi cùng làm việc để gìn giữ đàn chiên. Tuy nhiên, chiên cũng phải biết tự bảo vệ mình. Chiên phải có khả năng nhận ra tiếng của chủ. Chỉ khi có khả năng này, chiên mới không đi lạc, vì chạy theo những tiếng gọi mê hoặc, đầy quyến rũ của người lạ hay kẻ trộm kẻ cướp. “Chiên của tôi thì nghe tiếng tôi… và theo tôi” (Ga 10,27). Trong thời buổi hiện tại, những tà phái mọc lên như nấm. Có bao tiếng gọi lừa bịp, thoạt nghe giống tiếng chủ chiên, khiến những chiên ngây thơ bị mắc bẫy. Làm sao để đàn chiên có khả năng lột mặt nạ những sói dữ đội lốt chiên, đang làm chiên tán loạn. Mỗi kitô hữu phải cộng tác với Thiên Chúa để bảo vệ những chiên đang lạc lối trong nhóm của mình.
Cầu Nguyện
Lạy Chúa, khi cầu nguyện chúng con thường chỉ biết ngửa tay xin mà quên rằng Chúa cần chúng con đưa tay cộng tác. Chúa muốn ban ơn cho trái đất bị tàn phá, qua tay chúng con. Chúa muốn chữa lành cho nhân loại khổ đau, qua tay chúng con. Chúa không hiện ra để giúp từng người nhưng Chúa muốn đến thăm họ qua sự hiện diện của chúng con. Chúa thích chúng con làm nhịp cầu để Chúa tuôn để tình thương trên mọi loài thụ tạo. Lạy Chúa Giêsu là vị Trung gian của Chúa Cha, xin dạy chúng con làm trung gian theo cách của Chúa, nối kết những khác biệt, xóa bỏ những loại trừ, hàn gắn những vết thương, và coi kẻ thù như bạn, nhờ đó nhân loại hôm nay được hòa giải với nhau và với Thiên Chúa. Amen.
BÀI 2: CHÚNG THEO TÔI
Suy Niệm
“Hỡi các thiên thần trên trời, các thiên thần của Chúa, các thiên thần của bình an và hoan lạc, xin hãy ném cho nhau những bông hồng, bông súng, những bài hát du dương và những nốt nhạc ngát hương; và xin hãy đổ tràn nhân đức, can đảm và hạnh phúc trên những nữ tì của Chúa.” Ðó là câu kết của một bài văn viết bằng tiếng Pháp, thấy nằm trong túi áo của Hàn Mạc Tử lúc ông qua đời. Ông đã viết bài này gần ba tuần trước khi mất để ca ngợi lòng tận tụy của các nữ tu Phan sinh đã chăm sóc ông trong những ngày cuối đời ở Quy Hòa. Màu áo dòng trắng, sự tươi tắn và những lời ca êm dịu đã làm nhẹ nỗi đau của chàng thi sĩ mắc bệnh phong. Thế giới hôm nay vẫn cần ai đem đến cho nó chút hương thơm của Tuyệt Ðối, chút ngọt ngào của Vô Cùng, để thiên đàng chẳng phải là chuyện xa xôi, huyễn hoặc, Thiên Chúa chẳng phải là huyền thoại vu vơ. Hội Thánh hôm nay vẫn cần đến những người của Chúa: cần bóng linh mục cho những họ lẻ, bị lãng quên, cần bước chân mạnh dạn ra đi loan báo Tin Mừng, cần sự trầm mặc của người đắm mình trong chiêm niệm
cần bàn tay nhẹ nhàng xoa dịu mọi vết thương, và trên hết cần những trái tim không san sẻ, dám yêu hết mình, dám sống hết tình, hết mình cho Thiên Chúa, hết tình cho mọi người, đặc biệt cho những ai đã đánh mất mọi hy vọng.
Trong Chúa Nhật đặc biệt cầu cho ơn thiên triệu, chúng ta nài xin Chúa hãy gọi nhiều tâm hồn và hãy giúp các bạn trẻ nghe được tiếng gọi ấy. Chiên trong bài Tin Mừng hôm nay để chỉ các Kitô hữu, nhưng cũng có thể hiểu về những người sống đời thánh hiến. Họ là người được Chúa biết từ trong lòng mẹ, và họ cảm nhận được cái biết đầy yêu thương đó. Họ là người nghe tiếng của Chúa Giêsu, một giọng nói với tất cả nét đặc trưng quen thuộc. Tiếng ấy đã nhiều lần vang lên, thân thương và cuốn hút. Tiếng ấy mời gọi họ lên đường, bước theo sát Ngài hết sức có thể, một Chúa Giêsu nghèo khó, vâng phục và khiết tịnh. Họ vui lòng bỏ lại những gì họ quý yêu. Nhờ bỏ lại mà họ được tự do thanh thoát. Nhờ sống nghèo mà họ được giải thoát khỏi cái tôi ích kỷ. Nhờ vâng phục, họ thắng được cái tôi muốn bành trướng. Nhờ khiết tịnh, họ có thể yêu mọi người đến vô cùng. Như thế ràng buộc của đời tu lại đem đến tự do. Họ có thể được Chúa âu yếm gọi là chiên của tôi, bởi lẽ họ thuộc về Ngài cách đặc biệt. Ước gì không ai cướp được họ khỏi tay Chúa!
Gợi Ý Chia Sẻ
1) Hiện nay có ít bạn trẻ sống ở thành phố muốn dâng mình cho Chúa để sống ơn gọi linh mục hay tu sĩ. Theo ý bạn, cuộc sống xô bồ của thành phố thời nay có ảnh hưởng gì trên việc chọn lựa này?
2) Theo ý bạn, làm sao nhận ra Chúa kêu gọi mình sống đời thánh hiến? Có ai giúp bạn về chuyện này không?
Cầu Nguyện
Lạy Cha là người chủ ruộng tốt lành, đồng lúa đã chín vàng chờ ngày gặt hái. Xin Cha sai những người thợ lành nghề và tận tụy đến làm việc trong cánh đồng bao la của Cha. Xin Cha gieo vào lòng các bạn trẻ hôm nay những ước mơ lớn lao, những lý tưởng cao cả. Xin cho họ biết quên hạnh phúc và tương lai của mình để yêu tha nhân bằng trái tim rộng mở. Ước gì họ nghe được tiếng kêu của người bị áp bức, cảm được cơn đói khát Lời Chúa và tình thương, thấy được những mất mát của bao người đau khổ, và chạm đến sự trống vắng của tâm hồn lạc hướng. Xin Cha sai Thánh Thần đến với các bạn trẻ để họ quảng đại đáp lại tiếng gọi của Chúa Giêsu, sống như Ngài đã sống và tiếp tục làm những gì Ngài đã làm trên trần gian. Cũng xin Cha gìn giữ gia đình và giáo xứ chúng con, thanh lọc bầu khí của trường học và xã hội, để tất cả trở thành những môi trường tốt giúp các bạn trẻ dễ dàng tìm gặp ý Cha. Amen.
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn