Phúc Âm: Mc 10, 17-30
“Ngươi hãy đi bán tất cả gia tài rồi đến theo Ta”.
Tin Mừng Chúa Giêsu Kitô theo Thánh Maccô.
Khi ấy Chúa Giêsu vừa lên đường, thì một người chạy lại quỳ gối trước Người và hỏi: “Lạy Thầy nhân lành, tôi phải làm gì để được sống đời đời?” Chúa Giêsu trả lời: “Sao ngươi gọi Ta là nhân lành? Chẳng có ai là nhân lành, trừ một mình Thiên Chúa. Ngươi đã biết các giới răn: đừng ngoại tình, đừng giết người, đừng trộm cắp, đừng làm chứng gian, đừng lường gạt; hãy thảo kính cha mẹ”. Người ấy thưa: “Lạy Thầy, những điều đó tôi đã giữ từ thuở nhỏ”.
Bấy giờ Chúa Giêsu chăm chú nhìn người ấy và đem lòng thương mà bảo rằng: “Ngươi chỉ thiếu một điều, là ngươi hãy đi bán tất cả gia tài, đem bố thí cho người nghèo khó và ngươi sẽ có một kho báu trên trời, rồi đến theo Ta”. Nhưng người ấy nghe những lời đó, thì sụ nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì anh ta có nhiều của cải. Lúc đó Chúa Giêsu nhìn chung quanh và bảo các môn đệ rằng: “Những người giàu có vào nước Thiên Chúa khó biết bao!” Các môn đệ kinh ngạc vì những lời đó. Nhưng Chúa Giêsu lại nói tiếp và bảo các ông rằng: “Hỡi các con, những kẻ cậy dựa vào tiền bạc, thật khó mà vào nước Thiên Chúa biết bao! Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu có vào nước Thiên Chúa”. Các ông càng kinh ngạc hỏi nhau rằng: “Như vậy thì ai có thể được cứu độ?” Chúa Giêsu chăm chú nhìn các ông, và nói: “Ðối với loài người thì không thể được, nhưng không phải đối với Thiên Chúa, vì Thiên Chúa làm được mọi sự”.
Phêrô thưa cùng Chúa Giêsu rằng: “Ðây chúng con đã bỏ mọi sự mà theo Thầy”. Chúa Giêsu trả lời rằng: “Thầy bảo thật các con, chẳng ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái, đồng ruộng vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ lại không được gấp trăm ở đời này về nhà cửa, anh em, chị em, cha mẹ, con cái và ruộng nương, cùng với sự bắt bớ, và ở đời sau được sự sống vĩnh cửu. Nhưng có nhiều kẻ trước nhất sẽ nên rốt hết, và những kẻ rốt hết sẽ nên trước nhất”.
Ðó là lời Chúa.
BÀI 1: BUỒN RẦU BỎ ĐI
Suy Niệm
Câu chuyện về người đàn ông đến với Đức Giêsu là câu chuyện có một kết thúc buồn. Chúng ta không rõ người ấy thực sự bao nhiêu tuổi, chỉ biết anh không còn trẻ (Mc 10,20; x. 1 Tm 4,12), và đang làm chủ một tài sản lớn (Mc 10,22). Anh có cuộc sống tương đối tốt với tha nhân, và có lẽ anh cũng giữ tương quan tốt với Thiên Chúa. Cuộc sống của anh như thế chẳng có gì đáng phàn nàn. Chỉ có điều là tâm hồn anh không bình an. Anh vẫn thấy có cái gì không ổn, cái gì chưa tốt lắm. Anh vẫn khắc khoải, thao thức với một câu hỏi trong tâm. Và anh muốn tìm một bậc thầy mà anh kính phục để hỏi. Thầy Giêsu chính là người mà anh tìm gặp. Lúc Thầy lên đường thì anh chạy lại, quỳ xuống trước mặt. Với tất cả sự kính trọng và tin tưởng vào uy tín của Thầy, anh hỏi Thầy câu hỏi mà anh vẫn giữ bấy lâu: “Thưa Thầy tốt lành, tôi phải làm gì để có được sự sống đời đời làm gia nghiệp?” (Mc 10,17). Câu hỏi có vẻ đơn sơ nhưng nói lên một khao khát, một mơ ước về một điều gì đó không thuộc đời này. Anh mong Thầy trả lời một cách cụ thể, chỉ rõ cho anh điều anh phải làm bây giờ. Khi anh tập trung sự chờ mong vào con người Thầy, Thầy lại hướng anh về Đấng tốt lành là Thiên Chúa, về Đấng là nguồn mạch sự sống đời đời. Để gặp được sự sống, cần giữ các giới răn của Ngài. Thầy kể cho anh năm điều cấm làm cho tha nhân, và một điều phải làm cho cha mẹ (Mc 10,19).
Có lẽ anh chưa mãn nguyện với câu trả lời trên, câu trả lời mà người Do-thái nào cũng thuộc. Riêng anh, chẳng những thuộc mà còn tuân giữ nữa: “Thưa Thầy, tất cả những điều đó, tôi đã tuân giữ từ hồi còn trẻ” (Mc 10,20). Vậy mà lòng anh vẫn không bình an. Hẳn anh còn chờ một câu trả lời khác của Thầy. Thầy Giêsu bị thu hút bởi con người anh. Thầy nhìn anh và đem lòng yêu mến, nhưng Thầy cũng nhận ra một điều anh còn thiếu. Chính điều này làm anh thao thức không nguôi, dù anh đã sống nghiêm chỉnh các điều răn của Chúa. Thầy mời anh đứng lên và lên đường: đi, bán của cải, cho người nghèo, rồi đến và theo Thầy. Điều anh còn thiếu là chưa dám buông bỏ cái thừa. Để có sự sống đời đời, anh phải siêu thoát với của cải. Chỉ khi tay trắng, không còn chỗ cậy dựa, anh mới bắt đầu sở hữu kho tàng trên trời (Mc 10,21). Anh nhà giàu đã đến hỏi Thầy xem mình phải làm gì, và Thầy đã chỉ cho anh những điều phải làm. Nhưng anh sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi, vì không thể làm được điều Thầy mời gọi. Lời mời của Thầy làm lộ ra lý do khiến anh bất an. Anh thật sự không có tự do, anh bị trói buộc. Không phải anh sở hữu của cải, mà của cải sở hữu anh. Anh muốn sống tốt hơn, nhưng không làm được. Có thiện chí và ước muốn tốt lành, vẫn không đủ. Còn phải can đảm chấp nhận những buông bỏ đớn đau. Chuyện của anh cũng là chuyện của tôi. Chúa vẫn nói với tôi về những điều tôi còn thiếu, những điều tôi phải làm để được sống vĩnh cửu. Tôi không dám làm vì không tin mình được gấp trăm. Tôi chỉ thấy điều mình bị mất ngay trước mắt. Xin cho tôi đừng vội quay lưng bỏ đi,
đánh mất cơ hội bằng vàng để trở nên môn đệ Chúa.
Cầu Nguyện
Lạy Cha, sống là tìm kiếm. Mỗi người chạy theo điều mình kiếm tìm. Chúng con tự hỏi mình đang tìm gì, tìm ai, đâu là hướng đi, đâu là lý tưởng đời mình. Chúng con thấy rằng những giá trị của thế gian chiếm chỗ lớn trong những ước mơ của chúng con. Tiền bạc , danh vọng, khoái lạc, quyền lực vẫn là những điều mê hoặc chúng con, nên Cha không có chỗ cao nhất trong cuộc đời chúng con. Lạy Cha, xin ban cho chúng con ơn hoán cải. Xin đánh thức chúng con khỏi cơn mê, và làm chúng con tỉnh ngộ để nhận ra giá trị đích thực. Xin dạy chúng con biết kiếm tìm Cha. Vì chỉ có Cha mới thật sự đong đầy những ước mơ sâu kín của chúng con, và cho chúng con được hạnh phúc viên mãn.
BÀI 2: ĐƯỢC GẤP TRĂM
Suy Niệm
Khi đọc bài Tin Mừng trên đây ta nếm được nỗi buồn của Ðức Giêsu và của anh nhà giàu. Ðức Giêsu buồn vì bị từ chối bởi người mình yêu mến, Anh kia buồn vì có sự rạn nứt nơi bản thân. Anh đã phấn khởi gặp Chúa, rồi ra đi đầy muộn phiền. Thầy Giêsu đòi anh đúng điều anh muốn giữ lại, vì của cải vốn là chỗ dựa của đời anh. Anh sẵn sàng làm mọi điều Thầy đòi hỏi, trừ việc từ bỏ chỗ dựa này. Bây giờ anh thấy rõ hơn mình lệ thuộc điều gì. Tiếc thay anh không đủ can đảm ra khỏi sự nô lệ này, dù anh vẫn khát khao sự sống đời đời. Bi kịch của anh cũng là của chúng ta. Ai trong chúng ta cũng từng bị giằng co giữa ước mơ bay cao và sự kéo ghì của vật chất. Của cải vật chất có sức hấp dẫn mãnh liệt. Tôi làm chủ nó, nhưng sau đó nó lại làm chủ tôi và trở thành thịt xương mà tôi không thể dứt bỏ. Không chắc anh nhà giàu này sẽ bị luận phạt, nhưng chắc chắn anh ta khó hạnh phúc. Hạnh phúc chỉ đến với người dám sống theo ý Chúa. Người có của khó vào Nước Thiên Chúa biết bao! Vào thời Ðức Giêsu, giàu có được coi là một phúc lành. Vậy mà Ngài lại coi đây là một cản trở nguy hiểm.
Của cải dễ làm người ta khép kín trước Thiên Chúa và nỡ tâm chà đạp lên quyền lợi anh em. Tệ nạn tham nhũng, hối lộ ở Châu Á là một thí dụ về nguy hiểm của tiền bạc. Ðức Giêsu và các môn đệ đã sống nghèo, sống như những người lữ hành, không chỗ cậy dựa, để tín thác vào Cha và dễ dàng đến với tha nhân. Theo Ðức Giêsu là chấp nhận tay trắng, bấp bênh. Nhưng đừng quên theo Ngài cũng là trở nên giàu có. Không phải sự giàu có do ích kỷ giữ lại, nhưng là sự giàu có do mở ra trao hiến. Không phải sự giàu có do tìm kiếm chiếm đoạt, nhưng là sự giàu có đến như một quà tặng biếu không. Theo Ngài không phải chỉ là bỏ nhà cửa, ruộng vườn, bỏ những người thân yêu, bỏ đến cả mạng sống. Theo Ngài còn là được gấp trăm ngay từ đời này, và nhất là đời sống vĩnh cửu mai hậu. Khi Phêrô bỏ nghề đánh cá ở hồ Galilê, ông sẽ biết những biển khơi mênh mông hơn nhiều. Khi Phêrô bỏ lại cha mẹ, vợ con, ông thành người đứng đầu cả Hội Thánh. Têrêxa Hài Ðồng không ngờ mình trở nên Thánh Sư. Têrêxa Calcutta không ngờ đám tang của mình sẽ có cả triệu người tham dự. Theo Ðức Giêsu, ta sẽ được lại cả những điều đã mất. Cái được quan trọng nhất là được Ðức Giêsu (x. Pl 3,8).
Gợi Ý Chia Sẻ
1. Bạn nghĩ gì về giá trị của tiền bạc, của cải? Ðâu là thái độ cần có trước những cạm bẫy của tiện nghi vật chất đang mời mọc chúng ta?
2. Theo Chúa trong tư cách là một Kitô hữu đòi hỏi ta phải từ bỏ nhiều. Bạn có thấy mình được lại điều gì không? Bạn có khi nào thấy mình được gấp trăm so với điều đã mất không?
Cầu Nguyện
Lạy Chúa Giêsu, giàu sang, danh vọng, khoái lạc là những điều hấp dẫn chúng con. Chúng trói buộc chúng con và không cho chúng con tự do ngước lên cao để sống cho những giá trị tốt đẹp hơn. Xin giải phóng chúng con khỏi sự mê hoặc của kho tàng dưới đất, nhờ cảm nghiệm được phần nào sự phong phú của kho tàng trên trời. Ước gì chúng con mau mắn và vui tươi bán tất cả những gì chúng con có, để mua được viên ngọc quý là Nước Trời. Và ước gì chúng con không bao giờ quay lưng trước những lời mời gọi của Chúa, không bao giờ ngoảnh mặt để tránh cái nhìn yêu thương Chúa dành cho từng người trong chúng con. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Cao Siêu, SJ
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn