Giáo xứ Vinh Hương

Kho báu trên trời

Thứ bảy - 13/10/2012 17:20
- Suy niệm Chúa nhật 28 Thường niên B
Kho báu trên trời
Kho báu trên trời (Mc 10;17-30)

Bài Tin mừng hôm nay, chúng ta được theo dõi một cuộc gặp gỡ và đối thoại của Đức Giêsu Kitô với một chàng thanh niên đạo đức. Cuộc đối thoại cho thấy Chúa luôn đi đến với mọi người. Lúc thì trong đêm tối như ông Nicôđêmô, lúc ở một ngôi làng như với một thiếu phụ bên bờ giếng Gia Cóp, lúc thì với một viên sĩ quan đến xin Người chữa lành bệnh cho con của ông, lúc với người đàn bà bị băng huyết nhiều chục năm có lòng tin tuyệt đối, nên được Chúa chữa lành. Và lần này với chàng thanh niên “đã tuân giữ những lề luật từ khi còn tấm bé”, một người được Chúa tỏ lòng yêu qúi ngay buổi đầu gặp gỡ. Anh hẳn đã nghe biết về Chúa từ lâu và mong muốn được nghe lời chỉ dạy của Người hầu được hạnh phúc bất diệt (được sống đời đời). Chính vì vậy, anh đã thưa với Chúa bằng lời tung hô” Lạy Thầy nhân lành “, một cách chúc tụng, theo tâm lý học đó là một cách giao tiếp tế nhị, khôn ngoan; một cách gây thiện cảm với người gặp gỡ lần đầu tiên. Chúa Giêsu nhắc khéo anh: “Sao anh nói tôi là nhân lành?” và chỉ cho anh rằng, chỉ có Thiên Chúa mới là Đấng nhân lành. Sau khi đã nhắc lại cho anh một số điều răn dạy trong đạo, chàng thanh niên đã tự nhận là người tuân giữ các lề luật, Chúa đã nhắc anh chỉ còn thiếu có một điều, đó là thực hành những điều anh đã học, đã biết trong cuộc sống. Dám cho đi những gì anh có giúp cho những người nghèo khổ, anh sẽ tìm được một kho tàng trên trời. Nhưng anh đã sa sầm nét mặt và buồn rầu bỏ đi.

Thái độ bỏ đi của anh Chúa không hề tức giận, không lên án. Nhưng Người tiếc cho anh, một con người có nền tảng luân lý, đạo đức nhưng lại không bén rễ sâu trong cuộc sống. Anh có nhiều của cải, những của cải ấy là chính đáng do anh tạo lập được. Anh đã từng tuân giữ lề luật trong đạo, tức là không trộm cắp, lừa dối, gian lận; không làm hại ai để thu tích của cải, để làm giàu bất chính. Anh giàu có, điều đó không phải là một cái tội. Chúa tiếc cho anh vì anh chỉ lo tích lũy cho bản thân, gia đình mình mà không quan tâm đến những người khốn khổ bên cạnh anh. Được Chúa chỉ dẫn con đường nên trọn lành, anh đã không dám mạnh dạn bước theo vì sợ mất đi những gì mình đang có. Anh sợ rằng lời Chúa nói với anh là không có thực? Một kho tàng ở trên trời là những gì? có đảm bảo cho anh một cuộc sống thảnh thơi như hiện nay trên bước đường đi theo Chúa? Anh đã không tin tưởng vào Lời Chúa giải đáp cho. Anh không có đủ can đảm để tiếp tục cuộc đối thoại vì cho rằng điều Chúa dạy mà làm theo thì sẽ khôngh biết “sẽ ra sao ngày sau”. Anh không hiểu rằng nếu tiếp tục nán lại lắng nghe Chúa nói, anh sẽ đón được những lời sau: “Thầy bảo thật anh em: Chẳng hề có ai bỏ nhà cửa, anh em, chị em, mẹ cha, con cái hay ruộng đất, vì Thầy và vì Tin Mừng, mà ngay bây giờ ở đời này, lại không nhận được nhà cửa, anh em, chị em, mẹ con, ruộng đất gấp trăm, cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu đời sau” Lạy Chúa,

Đã bao lần trong cuộc đời con xin gặp gỡ Chúa để được nghe lời Người chỉ dạy, rồi con cũng đã bỏ đi. Con không tin thực vào lời Chúa, không dám nán lại trong tình yêu Chúa. Bởi con chưa đủ can đảm dứt bỏ đi những gì con đang có, những thói quen, những dễ dãi của bản thân. Chính vì vậy con vẫn ở xa lòng Chúa yêu thương, con luôn cảm thấy lòng mình bất an, lo sợ. Cuộc sống thiếu đi niềm vui, niềm hy vọng, sự phấn khởi. Xin Chúa trong Năm Đức tin này giúp con nhìn lại cuộc đời mình để con có thể tìm ra được một kho tàng trên trời. AMEN.

 

Tác giả bài viết: Fx Đỗ Công Minh.

Nguồn tin: www.hiephoithanhmau

 Tags: n/a

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết

  Ý kiến bạn đọc

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây