Carl Schurz nói: “Lý tưởng giống như những vì sao. Bạn sẽ không chạm tới chúng với đôi tay của bạn đâu. Nhưng như những thủy thủ trên mặt nước mênh mông, bạn lấy những vì sao đó mà dẫn đường cho mình”.
Cuộc thế sự mãi thăng trầm chao đảo
Ngọn thủy triều lên xuống biết về đâu
Cảnh bể dâu thay đổi ngấn lệ sầu
Tình nhân loại còn đong đưa vô tận!
Đường trần mịt mù chiến tranh thù hận
Quyền lực kim tiền vật chất lên ngôi
Đất lìa trời linh thánh vắng xa rồi
Còn vương đọng những sắc màu thế tục!
Người giam hãm thân mình trong tù ngục
Do bàn tay tham vọng dựng lên cao
Rồi ngày đêm ngồi than trách thét gào
Nuối tiếc một thiên đàng vừa đánh mất!
Niềm khắc khoải và nhớ nhung chất ngất
Trái tim lạc loài quằn quại đau thương
Nuốt đắng cay cõi không sắc vô thường
Tìm đâu thấy con đường vào giải thoát!
Người thủy thủ trên hải trình bão táp
Nhìn lên trời lấp lánh những vì sao
Với niềm tin và hy vọng dạt dào
Vững tay lái dẫu hiểm nguy chờ đợi!
Hướng xa khơi dẫu đường đi không tới
Lời nguyện cầu kiên vững chốn trời cao
Cho lòng ta thêm phấn khởi tự hào
Đời đáng sống, cuộc lữ hành quang đãng!
Lý tưởng cao tựa những vì sao sáng
Rực rỡ trên vòm xanh rộng thênh thang
Nghe phiêu diêu như huyền khúc thiên đàng
Mang sứ điệp cho nhân trần hướng vọng!
Tác giả bài viết: Hải Hồ
Nguồn tin: lamhong.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn