Sứ điệp của ĐTC Lêô XIV nhân Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 40
Sứ điệp của Đức Thánh Cha Lêô XIV
Nhân Ngày Giới trẻ Thế giới lần thứ 40
23 tháng 11 năm 2025
“Anh em cũng là chứng nhân của Thầy, vì anh em ở với Thầy” (Ga 15,27)
Các bạn trẻ thân mến!
Khi bắt đầu sứ điệp đầu tiên gửi đến các con, cha muốn trước hết nói lời cảm ơn các con! Cảm ơn niềm vui mà các con đã mang đến khi quy tụ về Roma nhân dịp Năm Thánh của các con, và cũng cảm ơn tất cả các bạn trẻ trên khắp thế giới đã hiệp thông với chúng ta trong lời cầu nguyện. Đó là một biến cố quý giá, giúp canh tân lòng nhiệt thành đức tin và chia sẻ niềm hy vọng đang bừng cháy trong tâm hồn chúng ta! Vì thế, chúng ta đừng để cuộc gặp gỡ trong Năm Thánh chỉ là một khoảnh khắc riêng lẻ, nhưng đánh dấu một bước tiến trong đời sống Kitô hữu của mỗi người các con, và là một lời khích lệ mạnh mẽ để kiên trì làm chứng cho đức tin.
Chính động lực này là trung tâm của Ngày Giới trẻ Thế giới sắp tới, được cử hành vào Chúa Nhật Chúa Kitô Vua Vũ trụ, ngày 23 tháng 11, với chủ đề: “Anh em cũng là chứng nhân của Thầy, vì anh em ở với Thầy” (Ga 15,27). Nhờ sức mạnh của Chúa Thánh Thần, chúng ta – những người hành hương của niềm hy vọng – được chuẩn bị để trở thành các chứng nhân can đảm của Chúa Kitô. Do đó, từ bây giờ, chúng ta cùng khởi đầu một hành trình dẫn tới Ngày Giới trẻ Thế giới ở cấp độc quốc tế, sẽ được tổ chức tại Seoul vào năm 2027. Trong viễn tượng ấy, cha muốn dừng lại ở hai khía cạnh của việc làm chứng tá: tình bạn của chúng ta với Chúa Giêsu, món quà chúng ta lãnh nhận từ Thiên Chúa; và sự dấn thân của mỗi người trong xã hội, như những người kiến tạo hòa bình.
Bạn hữu, vì thế là chứng nhân
Chứng tá Kitô giáo nảy sinh từ tình bạn với Chúa, Đấng chịu đóng đinh và sống lại để cứu độ mọi người. Chứng tá ấy không phải là hình thức tuyên truyền ý thức hệ, nhưng là một nguyên lý đích thực của việc biến đổi nội tâm và nhận thức xã hội. Chúa Giêsu đã muốn gọi các môn đệ là “bạn hữu”. Người đã tỏ cho họ biết mầu nhiệm Nước Thiên Chúa và mời gọi ở lại với Người, để hình thành cộng đoàn của Người và để sai họ đi loan báo Tin Mừng (x. Ga 15, 15.27). Vì thế, khi Chúa Giêsu nói: “Anh em hãy làm chứng tá”, Người khẳng định với chúng ta rằng Người coi chúng ta là bạn hữu của Người. Chỉ mình Người mới biết rõ chúng ta là ai và vì sao chúng ta hiện hữu: Người hiểu thấu lòng của các bạn trẻ, niềm thao thức của các con trước bất công và phân biệt, khát vọng chân lý, cái đẹp, niềm vui và hòa bình của các con. Bằng tình bạn của Người, Chúa Giêsu lắng nghe, khích lệ và hướng dẫn các con, mời gọi mỗi người đến với cuộc sống mới.
Cái nhìn của Chúa Giêsu – Đấng luôn luôn và chỉ mong điều thiện hảo cho chúng ta – luôn đi bước trước (x. Mc 10,21). Người không muốn chúng ta trở thành nô lệ hay những “nhà hoạt động” cho một phe nhóm, nhưng gọi chúng ta ở lại với Người như bạn hữu, để cuộc đời chúng ta được đổi mới. Và chính từ niềm vui của tình bạn này mà chứng tá phát sinh một cách tự nhiên. Đó là một tình bạn độc nhất vô nhị, đem lại cho chúng ta sự hiệp thông với Thiên Chúa; một tình bạn trung tín, giúp chúng ta khám phá phẩm giá của chính mình và của tha nhân; một tình bạn vĩnh cửu, mà ngay cả cái chết cũng không thể phá hủy, vì nguồn gốc của nó là Chúa chịu đóng đinh và phục sinh.
Hãy nghĩ đến sứ điệp mà Tông đồ Gioan để lại cho chúng ta ở cuối Tin Mừng thứ tư: “Chính môn đệ này làm chứng về những điều ấy và đã viết ra; và chúng tôi biết rằng lời chứng của người ấy là xác thực” (Ga 21,24). Toàn bộ trình thuật trước đó được tóm lại như một “chứng tá” đầy lòng biết ơn và thán phục, bởi một môn đệ không nêu tên, chỉ tự gọi mình là “môn đệ được Chúa Giêsu thương mến”. Cách gọi ấy diễn tả một tương quan: không phải là tên riêng của một cá nhân, nhưng là chứng tá về một mối liên kết cá vị với Chúa Kitô. Đối với Thánh Gioan, điều quan trọng nhất chính là được làm môn đệ của Chúa và cảm nghiệm mình được Người yêu thương. Vì thế, chúng ta hiểu rằng chứng tá Kitô giáo là hoa trái của mối tương quan đức tin và tình yêu với Chúa Giêsu, trong Người chúng ta tìm được ơn cứu độ đời mình. Điều Thánh Tông đồ Gioan viết cũng đúng cho các con, các bạn trẻ thân mến: Các con được Chúa Kitô mời gọi bước theo Người, ngồi bên Người, lắng nghe trái tim Người và chia sẻ mật thiết cuộc sống của Người! Đối với Người, mỗi người đều là “môn đệ được yêu thương”, và chính từ tình yêu ấy phát sinh niềm vui của việc làm chứng tá.
Một chứng nhân can đảm khác của Tin Mừng là Thánh Gioan Tẩy Giả – vị Tiền hô của Chúa Giêsu – người đã “làm chứng về ánh sáng, để mọi người nhờ ông mà tin” (Ga 1,7). Dù được dân chúng kính trọng, ông vẫn ý thức rằng mình chỉ là một “tiếng nói” chỉ về Đấng Cứu Thế: “Đây là Chiên Thiên Chúa” (Ga 1,36). Gương mẫu của ông nhắc chúng ta rằng chứng nhân đích thực không tìm cách chiếm chỗ trung tâm, cũng không ràng buộc những người theo mình với chính mình. Các chứng nhân đích thực là người khiêm tốn và tự do nội tâm, thoát khỏi sự quy ngã, khỏi nhu cầu được chú ý. Chính vì thế, họ có tự do để lắng nghe, để hiểu và nói sự thật với mọi người, kể cả với những người quyền thế. Từ Thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta học biết rằng chứng tá Kitô giáo không phải là lời rao giảng về chính mình, không nhằm tôn vinh khả năng thiêng liêng, trí tuệ hay luân lý của chúng ta. Chứng tá thật là nhận biết và chỉ cho thấy Chúa Giêsu – Đấng duy nhất cứu độ chúng ta – khi Người xuất hiện. Thánh Gioan đã nhận ra Người giữa đám tội nhân, giữa cộng đồng nhân loại. Vì thế, Đức Giáo hoàng Phanxicô đã nhiều lần nhấn mạnh rằng: nếu chúng ta không thể đi ra khỏi chính mình và khỏi vùng an toàn, nếu chúng ta không đi đến với người nghèo và những người cảm thấy bị loại trừ khỏi Nước Thiên Chúa, thì chúng ta sẽ không gặp được và không làm chứng cho Chúa Kitô. Chúng ta sẽ đánh mất niềm vui ngọt ngào của việc được loan báo Tin Mừng và loan báo Tin Mừng cho người khác.
Các con thân mến, cha mời gọi từng người các con hãy tiếp tục tìm kiếm, trong Kinh Thánh, những người bạn và chứng nhân của Chúa Giêsu. Khi đọc các sách Tin Mừng, các con sẽ nhận ra rằng tất cả họ đều đã tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc đời trong mối tương quan sống động với Chúa Kitô. Thực vậy, những vấn nạn sâu thẳm nhất của chúng ta không được lắng nghe hay giải đáp qua việc liên tục lướt điện thoại di động, điều này thu hút sự chú ý của chúng ta nhưng lại khiến tâm trí mệt mỏi và trái tim trống rỗng. Cuộc tìm kiếm này sẽ không đưa chúng ta đi xa nếu chúng ta cứ khép kín trong chính mình hoặc trong những vòng bạn hữu quá hẹp. Sự viên mãn của những khát khao đích thực luôn đến từ việc vượt ra khỏi chính mình.
Chứng nhân, và vì thế là nhà truyền giáo
Nhờ đó, các bạn trẻ các con, được Chúa Thánh Thần hướng dẫn, có thể trở nên những nhà truyền giáo của Chúa Kitô giữa thế giới. Nhiều người đồng trang lứa với các con đang phải đối mặt với bạo lực, bị buộc cầm vũ khí, phải chia ly gia đình, di cư hay tị nạn. Nhiều người không được nhận nền giáo dục hoặc những nhu cầu cơ bản khác. Tất cả đều chia sẻ với các con cùng một khát vọng tìm kiếm ý nghĩa cuộc sống, cùng những bất an đi kèm, nỗi khó chịu do áp lực xã hội hoặc công việc ngày càng tăng, khó khăn khi đối mặt với những khủng hoảng gia đình, cảm giác đau đớn vì thiếu cơ hội, hay nỗi ân hận vì sai lầm đã qua. Các con có thể đồng hành bên họ, cùng đi với họ và cho họ thấy rằng Thiên Chúa, nơi Đức Giêsu, đã trở nên gần gũi với từng người. Như Đức Giáo hoàng Phanxicô thường nói: “Chúa Kitô cho thấy rằng Thiên Chúa là sự gần gũi, là sự cảm thông và sự dịu dàng” (Thông điệp Dilexit nos, 35).
Đúng vậy, không phải lúc nào cũng dễ dàng để làm chứng nhân. Trong các Tin Mừng, chúng ta thường thấy sự căng thẳng giữa việc đón nhận và chối từ Đức Giêsu: “Ánh sáng chiếu soi trong bóng tối, và bóng tối đã không diệt được ánh sáng” (Ga 1,5). Cũng thế, người môn đệ – chứng nhân – phải trực tiếp đối diện với sự khước từ, thậm chí là bạo lực. Chúa không giấu chúng ta thực tế đau đớn ấy: “Nếu họ đã bắt bớ Thầy, họ cũng sẽ bắt bớ anh em” (Ga 15,20). Tuy nhiên, chính hoàn cảnh ấy lại là cơ hội để sống trọn giới răn cao nhất: “Hãy yêu kẻ thù và cầu nguyện cho những kẻ ngược đãi anh em” (Mt 5,44). Đó là điều mà các vị tử đạo đã thực hành từ thuở sơ khai của Giáo hội.
Các bạn trẻ thân mến, đây không phải là câu chuyện chỉ thuộc về quá khứ. Ngày nay, tại nhiều nơi trên thế giới, các Kitô hữu và những người thiện chí vẫn đang chịu bách hại, vu khống và bạo lực. Có thể chính các con cũng từng trải qua kinh nghiệm đau đớn này và bị cám dỗ phản ứng theo bản năng, bằng cách đặt mình ngang hàng với những người đã chối bỏ các con, bằng cách có những thái độ hung hăng. Nhưng các con hãy nhớ lời khuyên khôn ngoan của Thánh Phaolô: “Đừng để sự ác thắng được mình, nhưng hãy lấy thiện mà thắng ác” (Rm 12,21).
Vì thế, các con đừng nản lòng! Giống như các thánh, các con cũng được mời gọi kiên trì trong niềm hy vọng, nhất là khi gặp thử thách và trở ngại.
Tình huynh đệ – sợi dây hòa bình
Từ tình bạn với Chúa Kitô – hồng ân của Chúa Thánh Thần trong chúng ta – phát sinh một cách sống mang dấu ấn của tình huynh đệ. Một người trẻ đã gặp gỡ Chúa Kitô sẽ đem đến khắp nơi “hơi ấm” và “hương vị” của tình huynh đệ; ai tiếp xúc với họ cũng cảm nhận được một chiều kích mới và sâu sắc hơn: sự gần gũi vô vị lợi, lòng cảm thông chân thành và sự dịu dàng trung tín. Chúa Thánh Thần giúp chúng ta nhìn tha nhân bằng đôi mắt mới: nơi người khác, ta nhận ra một người anh, một người chị!
Chứng tá của tình huynh đệ và hòa bình, phát sinh từ tình bạn với Chúa Kitô, giải thoát chúng ta khỏi sự dửng dưng và lười biếng thiêng liêng, giúp chúng ta vượt qua sự khép kín và nghi ngờ. Người cũng gắn kết chúng ta lại với nhau, thúc đẩy chúng ta cùng dấn thân – từ việc thiện nguyện đến "việc bác ái chính trị" – để xây dựng những điều kiện sống mới cho mọi người. Đừng theo những ai lợi dụng ngôn ngữ đức tin để gieo chia rẽ; trái lại, hãy liên kết với nhau để xóa bỏ bất bình đẳng và hàn gắn những cộng đoàn đang bị phân cực hay áp bức. Vì thế, các bạn thân mến, hãy lắng nghe tiếng Chúa trong lòng mình và hãy vượt thắng tính ích kỷ của chúng ta và trở nên những người thợ kiến tạo hòa bình. Bấy giờ, bình an – hồng ân của Chúa Phục Sinh (x. Ga 20,19) – sẽ tỏ hiện trong thế giới qua chứng tá hiệp nhất của những ai mang Thần Khí của Người trong tâm hồn.
Các bạn trẻ rất thân mến, trước những đau khổ và hy vọng của thế giới, chúng ta hãy hướng ánh mắt về Đức Giêsu. Khi sắp trút hơi thở trên thập giá, Người đã trao phó Đức Trinh Nữ Maria cho Thánh Gioan như mẹ ông, và trao Thánh Gioan cho Mẹ như con của Mẹ. Món quà tột đỉnh của tình yêu ấy cũng được ban cho mỗi người môn đệ, cho tất cả chúng ta. Vì thế, cha mời gọi các con đón nhận mối tương quan thánh thiêng này với Đức Maria – người Mẹ đầy yêu thương và thấu hiểu – và nuôi dưỡng tương quan ấy cách đặc biệt qua kinh Mân Côi. Như thế, trong mọi hoàn cảnh của cuộc đời, chúng ta sẽ cảm nghiệm rằng mình không bao giờ cô đơn, nhưng luôn là những người con được Thiên Chúa yêu thương, tha thứ và khích lệ. Và các con hãy vui mừng làm chứng về điều này!
Tại Vatican, ngày 7 tháng 10 năm 2025
Lễ Đức Trinh Nữ Maria Mân Côi
LÊÔ XIV
Vatincan News
Ý kiến bạn đọc
Những tin cũ hơn