Con đường xưa Mẹ đã đi
Theo chân thập giá là vì thương con
Nhìn con yếu nhược héo hon
Lại còn đau đớn vì đòn thảm thương
Mẹ luôn can đảm trên đường
Bước lên đến tận chiến trường can-vê
Chân đi những bước nặng nề
Mẹ luôn theo sát không hề bỏ xa
Mỗi khi Chúa bước mất đà
Ngã liền sấp mặt thật là khổ đau
Quặn lòng Mẹ bước chân mau
Để nâng con dậy lính sau cản đường
Roi đòn tay chúng chẳng nương
Giục Người đứng dậy lên đường cho mau
Nhìn con lòng mẹ quặn đau
Mẹ luôn vững bước đi sau con mình
Nhìn con phải chịu cực hình
Mẹ đau thắt ruột trong tình mẫu thân
Đường kia cản bước đôi chân
Mẹ luôn theo sát ân cần ủi an
Đinh kia đóng Chúa muôn vàn
Mẹ thì đau đớn tâm can tột cùng
Lưỡi đòng đâm Chúa hãi hùng
Mẹ càng đau khổ tận cùng con tim.
Tác giả bài viết: Jos. Hồng Ân
Nguồn tin: www.tgphanoi.org
Ý kiến bạn đọc
Những tin mới hơn
Những tin cũ hơn