Giáo xứ Vinh Hương

Bài giảng thánh lễ tạ ơn bế mạc năm Đời sống Thánh Hiến

Thứ năm - 28/01/2016 23:21

Anh chị em thân mến,
Trong Tin mừng Matthêu và Luca, chúng ta thấy có hai lần Chúa Giê-su sai các môn đẹ đi rao giảng : lần I, các Tông đồ (Lc 9, 1-5), lần II, 72 môn đệ (Lc 10, 1-9). Mười hai Tông đồ đã nhận sứ mệnh đi loan báo về Nước Thiên Chúa, cùng với những quyền năng được ban cho để chu toàn phận vụ, như “ban cho các ông năng lực và quyền phép để trừ mọi thứ quỷ và chữa các bệnh tật”. bảy mươi hai môn đệ không được nói rõ về quyền năng được lãnh nhận, nhưng qua một vài chi tiết nơi lệnh truyền của Chúa Giê-su trong bài Tin Mừng hôm nay, chúng ta thấy được rằng, các ngài cũng được đón nhận những quyền năng như nhóm 12 : “Thầy sai anh em như chiên con đi vào giữa bầy soi… Hãy chữa những người đau yếu trong thành và nói với họ : triều đại Thiên Chúa đã đến gần các ông” (c. 3 và 9). Con số 72 biểu thị cho tất cả quốc gia trong cách hiểu của Kinh Thánh vào thời điểm đó. Sứ mệnh được trao cho nhóm 12, bây giờ được trao phó một cách chung chung cho các môn đệ. Họ phải trở nên những chứng nhân trước mặt mọi dân tộc, về việc những điều được loan báo trong Kinh Thánh đều được thực hiện nơi con người của Đức Ki-tô, như sẽ được khẳng định trong phần cuối Tin Mừng Luca : “Phải nhân danh Người mà rao giảng cho muôn dân, bắt đầu từ Giêrusalem, kêu gọi họ sám hối để được ơn tha tội. Chính anh em là chứng nhân về những điều này” (24, 47-48).

Nhưng bản văn Tin Mừng hôm nay cũng nhấn mạnh rằng chính Thiên Chúa đang hành động thực sự trong công cuộc loan báo Tin Mừng cho những người mà Ngài đã sai đi. Chính Ngài chỉ định và sai những người thợ ra đi. Nhữn người sai đi nhân Danh Ngài, chứ không do một ai khác. Nhưng qua Kinh Thánh, chúng ta thấy được sự nghịch lý này, là Thiên Chúa cũng cần đến sự cộng tác của con người để thực hiện chương trình của mình. Abraham không thể có được Giao Ước lẫn kẻ nối dòng, nếu Ông đã không tích cực đáp lại lời mòi gọi của Thiên Chúa (bỏ quê cha đất tổ đến vùng đất Ngài ban cho, dâng hiến đứa con duy nhất…). Và Thiên Chúa cần đến lời đáp trả của Mẹ Maria, để cho Con của Ngài Nhập Thể. Lời thưa “XIN VÂNG” của Mẹ là lời đáp trả vô điều kiện, và qua đó, Thiên Chúa hoàn toàn tự do thực hiện chương trình cứu độ của Ngài nơi Mẹ. Chính Thiên Chúa đã cứu Israel qua tay các vị quan án, nhưng trước tiên Ngài cần đến lời đáp trả, sự cộng tác của họ. Lời đáp trả của những người được Chúa chọn để trở thành tiên tri của Ngài thật quan trọng trong các trình thuật về ơn gọi của các ngài.

Timôtê và Titô, là những môn đệ của Phao-lô, được kêu gọi để làm việc trong những cộng đoàn Ki-tô hữu còn non trẻ, trong khi chưa có những mẫu gương có sẵn để noi theo. Vì thế, để củng cố niềm tin của người tông đồ còn non trẻ này, thánh Phao-lô không ngại nhắc đến ba yếu tố trong lời nguyện tạ ơn gửi đến cho người môn đệ : tình yêu của ngài dành cho môn đệ (tôi không ngừng nhắc nhớ đến anh, trong các lời kinh nguyện của tôi, đêm cũng như ngày), tình yêu của người môn đệ dành cho Thầy (nhớ đến những giọt nước mắt của anh, tôi ao ước gặp lại để được chan chứa niềm vui), nền tảng đức tin của gia đình cũng như nơi người môn đệ (tôi hồi tưởng lại lòng tin không giả hình của anh, lòng tin đã có nơi cụ Lo-it, bà ngoại anh, nơi bà Eu-ni-kê, mẹ anh cũng như chính nơi anh). Nhắc đến mối tương quan tốt đẹp giữa thầy trò, để nhắc nhở rằng cả hai cùng chia sẻ một sứ mệnh, trong một tình yêu chia sẻ. Vì thế, người môn đệ không cảm thấy cô đơn, lạc lõng khi thi hành sứ mệnh, nhất là khi gặp những khó khăn. Nhắc đến nền tảng đức tin gia đình và của đương sự, để cho thấy rằng : quyết định trở nên người môn đệ của Đức Ki-tô, cách riêng là người làm việc tông đồ, không phải là một quyết định tùy hứng, dễ dàng thay đổi, nhưng là do một đức tin được cắm rễ sâu trong truyền thống.

Nhắc lại những điều căn bản trên, để khơi cho người môn đệ nhớ lại những đặc sủng người môn đệ được lãnh nhận trong Thánh Thần. Thần Khí đó không làm cho chúng ta trở nên nhút nhát, nhưng khiến chúng ta đầy sức mạnh, tình thương và biết tự chủ. Người môn đệ phải biết tựa nương vào sức mạnh của Chúa mà tiến bước, chứ không cảm thấy sợ sệt, e dè vì những khó khăn mà mình đang phải đối diện.

Tại sao khi đề cập đến những ơn của Thánh Thần, thánh Phao-lô lại nhắc đến những từ : nhút nhát, sức mạnh, tình thương và biết tự chủ. Phải chăng thánh Phao-lô đã nghe nhiều người phản ảnh về nỗi lo âu của người môn đệ ? Lời động viên của thánh Phao-lô có lẽ sẽ làm sống lại nơi người môn đệ lòng nhiệt thành và lòng yêu mến, mà người môn đệ đã có ngay từ thuở ban đầu.

Anh chị em thân mến,
Năm thánh Đời sống Thánh Hiến sắp khép lại, nhưng những mục đích của Năm Thánh, mà ĐTC Phanxicô đã đề ra, và chúng ta đã có thời gian suy nghĩ, học hỏi, có lẽ cũng có sức mạnh giống như lời động viên của thánh Tông Đồ gợi lên cho người môn đệ của mình. Dẫu cho hoàn cảnh mục vụ và đời sống cộng đoàn có như thế nào đi nữa, thì lòng yêu mến Chúa và yêu mến những con người mình phục vụ, sẽ là động lực giúp chúng ta vượt qua tất cả. Những khó khăn chỉ có tính giai đoạn, còn lý tưởng dâng hiến, được hoàn toàn thuộc về Chúa, và trở nên phương tiện Chúa dùng để đem Tin Mừng của Ngài đến cho muôn người, mới là mục đích mà mỗi người chúng ta nhắm tới.

Như là mục tử trong giáo phận, tôi xin cầu chúc cho mỗi người trong anh chị em chúng ta, luôn cảm nghiệm được niềm vui được thuộc trọn về Chúa, biết cố gắng xa lánh những đam mê ích kỷ làm buồn lòng Chúa, biết nhìn người anh chị em của mình dưới ánh sáng và cái nhìn yêu thương của Chúa, biết phân định và làm những sự lựa chọn tốt đẹp dưới sự soi sáng của Chúa Thánh Thần. Tôi tin là anh chị em sẽ sống hạnh phúc trong cuộc đời dâng hiến của mình.

Xin Chúa chúc lành cho tất cả anh chị em.

Gm. Vinh Sơn Nguyễn Văn Bản

Nguồn tin: www.gpbanmethuot.vn

 Tags: n/a

  Ý kiến bạn đọc

Những tin mới hơn

Những tin cũ hơn

Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây