Từ trong máng cỏ Bê-lem ấy !
“Qúa đỗi yêu thương một kiếp người”
Còn món quà nào cao hơn thế!
Chúa đã sinh ra cho con người
Mặc lấy xác thân, Ngôi Hai Chúa
Nhận lấy kiếp Người vì nhân gian
Chúa Cả cơ hàn trong kiếp lạnh
Sưởi ấm Ngôi Hai một niềm tin
Phận người nghèo khó trong sương giá
Lạnh cả tình người, lạnh sương rơi
Đêm đông lạnh giá Con Thiên Chúa
Sưởi ấm nhân gian, chính lạnh lùng
Tình Chúa đốt lên lòng lạnh giá
Ngôi Hai giáng sinh chốn hang lừa
Chẳng phải ngọc điện, rèm châu báu
Máng cỏ xót xa phận Ngôi Lời
Cao thay! quý thay ! bởi Người muốn
Soi rọi nhân gian một hành trình
Nhiệm mầu ban tặng ai hiểu thấu ?!
Đón mừng giáng sinh , một nhiệm mầu
Vì yêu nhân loại nên quá đỗi
Ban chính Ngôi Hai xuống thế trần
Người ôi ! kiếp bước xin thờ lạy
Chúa Cả Ngôi Hai đã làm Người./.